Ngạo Phong trao đổi với Xích về tình hình của mình, Xích trầm ngâm trong chốc lát, tặc lưỡi lấy làm lạ.
“Huyễn thần quyết bị phong ấn trong nguồn năng lượng huyễn thần, rất nhiều người hao tổn rất nhiều tâm tư cũng không thể vạch trần được bí mật của nó, không ngờ khi chúng ta ký khế ước bản mạng lại đồng thời bị phá giải. Đây đúng là trời giúp ta mà, không ai có thể ngăn cản được, hơn nữa tâm pháp này phải sử dụng hỗ trợ lẫn nhau với nguồn năng lượng huyễn thần, người ngoài có được cũng vô dụng.”
Lúc này Ngạo Phong mới biết được ngay cả bên trong mẹ của mình cũng không có được ký ức khẩu quyết bị phong ấn của nữ huyễn sư thượng cổ kia, chỉ hỗ trợ tu luyện, là công cụ sử dụng để điều động nguồn năng lượng sức mạnh trợ giúp huyễn thú tiến cảnh, còn uy lực chân chính không thể phát huy được. Nói như vậy, bản thân cô thật sự rất may mắn.
“Tôi vẫn chưa sử dụng hết nguồn năng lượng này, tôi mơ hồ cảm giác được trong đó vẫn còn có một số ký ức khẩu quyết bị phong ấn, tại sao tôi lại không thể chạm vào nó? Chẳng lẽ còn có cái gì phong ấn sao?”
Xích nghe Ngạo Phong nói vậy, đôi mắt đỏ chợt loé lên ý cười: “Ngạo Phong, cậu vẫn còn quá yếu, nhiều tâm pháp mạnh mẽ cũng kèm theo nguy hiểm rất lớn, nếu không đủ mạnh, rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma. Cho nên rất nhiều cao thủ khi truyền thụ cho đồ đệ hoặc để lại sách quý đều sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-phong/3262160/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.