Trong một chốc, quần chúng vây xem bên ngoài tửu điếm đều bàn tán. "Đuổi theo cho ta, sao có thể để cho hắn chạy mất chứ!"
Trong tửu điếm, Thương Khung Thần Gái vốn là một người rất lý trí, nhưng nay bị Vương Viễn chơi khăm một phát, bị nắm đầu đập vào cửa thì y đã hoàn toàn mất đi lý trí, lồm cồm bò dậy chỉ tay lên cửa mà bắt đầu kêu gào lên như phát bệnh tâm thần.
Giời ạ, tên trọc gian xảo cũng quá gian xảo, Thương Khung Thần Cái cho rằng Vương Viễn gọi y lại là để thương lượng chuyện tốt, kết quả lại bị người ta dùng làm cột phá cửa, một phát đập đầu vào cửa, bây giờ y còn đang thấy đầu óc quay cưồng.
Dẫu gì Thương Khung Thần Cái cũng là người đứng đầu một bang, hơn nữa còn là người có lòng tự trọng rất cao, y chưa từng bị người khác chơi khăm đến vậy, ngay lúc này Thương Khung Thần Cái có làm ra bất kỳ việc gì cũng không kỳ lạ cả.
Thế nhưng đối mặt với mệnh lệnh của y, mọi người trong Hồng Hoa hội ta ngươi nhìn nhau không ai dám động đậy.
Giốn hoài cha, tên hòa thượng kia xuống tay hơi bị ác, mấy người này đuổi theo thì làm được gì chứ? Thi thể của Cao lão đại và Mộ Dung Song gần đó vẫn chưa lạnh mà ngươi đã quên mất hòa thượng đó hung bạo như thế nào ư?
"Các ngươi!"
Thương Khung Thần Cái đang nổi điên lại thấy thủ hạ làm lơ mệnh lệnh của y, suýt chút nữa tức chết ngay tại chỗ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-nghe-tram-than/3713009/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.