Bộ dạng thúc giục kia làm cho Vương Viễn cảm thấy khá quen thuộc.
Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, hai người 2 vàng một giờ đấy, từng giây từng phút đều là tiền, không thể trách Nhất Mộng Như Thị vội vàng như vậy, tuy không phải mình tốn tiền, nhưng lãng phí tiền như vậy cũng không phải thói quen tốt.
"Được!"
Vương Viễn ngồi xuống đất, chỉ vào mặt mình nói: "Ngươi phi châm vào ta đi!"
"Chuyện này... thật sự có thể chứ?"
Nhất Mộng Như Thị vẫn còn có chút chần chờ, không thể ra tay.
"Bảo ngươi đánh thì ngươi đánh đi, sao lại nói nhảm nhiều như vậy! Chú ý đừng đánh chết ta là được." Vương Viễn tùy tiện nói mấy câu, sau đó khoanh chân
ngồi bắt đầu tu luyện
công.
Dù sao cũng rảnh rỗi, phòng tu luyện này giá đắt như vậy đương nhiên phải giảm tổn thất xuống thấp nhất, cho dù nội công của hẳn là Nội Công Cơ Bản không lên được mặt bàn, thì tăng lên một chút cũng là tăng.
"Được rồi!"
Nhất Mộng Như Thị vốn cũng không phải là người lề mề, thấy thái độ Vương Viễn kiên quyết như thế, Nhất Mộng Như Thị cũng không dong dài nữa, lấy phi châm trong tay ra dùng chiêu Thanh Tự Cửu Đả bắn về phía Vương Viễn.
Mọi người đều biết, ngồi xuống điều tức là phương pháp cơ bản nhất để hồi máu của người chơi trong "Đại Võ Tiên". Trong phòng tu luyện, trạng thái ngồi xuống của người chơi còn không thể bị gián đoạn.
"Keng keng keng..."
Theo tiếng vang liên tiếp, trên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-nghe-tram-than/3710121/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.