"Nhưng..."
Hai người Bôi Mạc Đình không ngốc, đương nhiên cũng hiểu được ý của Vương Viễn, trong lòng không khỏi cảm động.
Phải biết rằng Hồng Hoa hội là đại bang hội đứng đầu trong game, một khi đắc tội họ thì về sau khi chơi game sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Dưới tình huống này, người bình thường chắc chắn sẽ giữ mình tránh khỏi rắc rối, còn Vương Viễn thì lại tiến đến trợ giúp...
"Đừng suy nghĩ nhiều!" Thấy vẻ mặt của hai người Bôi Mạc Đình, Vương Viễn nói: "Chỉ là khinh công của ông đây không chạy được thôi, chứ không phải ta không muốn chạy."
"Mẹ! Làm chúng ta cảm động hụt!"
Nghe được lời Vương Viễn, hai người Bôi Mạc Đình đồng thời dựng ngón giữa về phía hắn, sau đó lùi về sau.
"! !!"
Trường kiếm bị bắt lại khiến các đệ tử phái Hoa Sơn đều cả kinh, theo bản năng rút kiếm về.
Nhưng cho dù họ cố gắng như thế nào thì trường kiếm trong tay cũng không xê dịch chút nào, không thể rút ra được.
"Đến đây đi!"
Lúc này, bàn tay đang nắm trường kiếm của Vương Viễn đột nhiên kéo về sau, mấy người trốn sau người đệ tử Thiếu Lâm chỉ cảm thấy gan bàn tay bỗng lỏng ra, trường kiếm nhất thời tuột khỏi tay. Năm sáu thanh trường kiếm bị Vương Viễn kéo ra khỏi tay bọn họ.
Thấy kiếm của mình bị người khác cướp đi, mặt mũi đám đệ tử phái Hoa Sơn trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-nghe-tram-than/3710112/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.