Phải biết trong Đại Võ Tiên tỉ lệ rơi trang bị là cực kì thấp, nếu có may mắn rơi ra thì những món đồ ấy cũng chỉ mạnh hơn một chút so với trang bị ở trong cửa hàng. Trang bị cấp bậc Lợi Khí có thể nói là có một không hai, còn công pháp bí tịch thì càng khỏi phải nói, đã ít lại càng ít, huống chi gian hàng của Vương Viễn còn bày vũ khí cùng công pháp tạo thành một bộ, thứ này đương nhiên càng thêm quý giá. Game này cũng mới mở có mấy ngày, loại hàng đắt tiền này cho dù là những đệ tử chính thức cũng không có mấy người sở hữu được. Lúc này lại có người bán những món đồ quý giá như vậy tất nhiên sẽ khiến người ta khó tin. "Bán không?" Trong đám đông không bao giờ thiếu người giàu, đang lúc mọi người chảy nước miếng thèm thuồng nhìn những món đồ trong gian hàng thì đột nhiên một người chơi nhìn có vẻ thô bỉ, cầm một cây đao sắp hỏng trong tay bước đến trước gian hàng. Vương Viễn nhìn người kia từ trên xuống dưới một lần, sau đó gật đầu nói: “Dĩ nhiên!" Hỏi ra được câu ấy quả thực có chút không bình thường, không bán thì bày sạp làm gì... Chỉ có điều nhìn hắn nôn nóng muốn mua, Vương Viễn cũng lười phản bác lại. "Vậy tại sao không ghi giá?" Nam nhân thô bỉ lầm bầm một tiếng, hỏi: "Quyển công pháp này giá bao nhiêu?” "Không ghi giá bởi vì không bán riêng!" Vương Viễn nhàn nhạt trả lời. "Không bán riêng?" Nam nhân thô bỉ nghe vậy sửng sốt một chút, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-nghe-tram-than/3682700/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.