Ánh đèn trong phòng tắm sáng đến chói mắt, trang hoàng bên trong là hai sắc đen trắng lạnh như băng. Vết đò trên mặt Phó Phong cực kỳ bắt mắt, y nâng tay sờ má, biểu cảm vẫn giữ nguyên, tựa như người Phương Bạch Cảnh đánh không phải là y.
Y không nói gì, cũng chẳng cút đi như ý của Phương Bạch Cảnh, chỉ vươn tay bế Phương Bạch Cảnh vẫn đang ngồi trên bồn rửa mặt xuống.
Khóe mắt Phương Bạch Cảnh phiếm hồng, cũng không biết là tức giận hay khó chịu, may sao vẫn chưa có nước mắt chảy xuống.
Cậu đánh liên hồi lên tay Phó Phong, biểu cảm lạnh lùng nói: “Cút, đừng chạm vào tôi.”
Tiếng vang bôm bốp quanh quẩn bên tai, Phó Phong đứng trước mặt cậu nói: “Tôi không muốn ức hiếp em, cũng không có bao nuôi em.”
Phó Phong nắm lấy cổ tay cậu, luồn xuống đan xen mười ngón, xiết thật sự chặt, không chừa lại kẽ hở nào.
Y nói: “Chúng ta là đang yêu đương.”
Phương Bạch Cảnh nhếch khóe miệng cười lạnh một tiếng, cậu biết mình với Phó Phong chẳng thể hiểu nhau, bọn họ vì sự việc này mà đã cãi vã hằng hà sa số lần —— đại bộ phận thời gian còn đều là mình cậu đơn phương gây sự.
Vòi nước còn chưa đóng, dòng nước chảy xiết xối lên thành bồn rửa, Phó Phong vươn một tay vặn lại.
Y nâng tay Phương Bạch Cảnh, dùng khăn mặt lau từng chút trên tay cậu, giọng điệu của Phó Phong mang theo sự khó hiểu: “Hai ta ở bên nhau, cho nên tôi không thích em tiếp xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-man/2774795/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.