Hôm nay bệnh viện thông báo lịch trực mới, Nguyễn Tương Nam dò tên của mình, cảm thấy cực kỳ may mắn khi hai ngày cuối tuần đều được nghỉ. Y tá trưởng nhìn cô, chỉ hận không đâm cho cô một nhát: “Nhìn cái dáng vẻ đắc ý của cô kìa, trong lòng lại vui đến nở hoa luôn rồi! Ở đó mà còn vụng trộm vui mừng!”
Cô tỏ vẻ vô tội: “Nói không chừng Chủ nhật này sẽ rảnh rỗi một chút đấy chị!”
“Mỗi lần trực với em, buổi tối sẽ rảnh một chút. Nhưng lần này lại là bác sĩ Lý, cứ đến phiên anh ta trực là công việc lại nhiều lên!”
Cô sờ sờ bụng chị y tá trưởng: “Chị có thai à? Để em nghe xem em bé có đạp không nào?”
“Tránh ra, tránh ra, không có đâu, chị ăn quá no thôi!” Y tá trưởng trả lời, dáng vẻ vô cùngkiêu ngạo:” Cái này gọi là có phúc đấy! Đâu giống như cô, người gì mà gầy như cây tăm!”
Nguyễn Tương Nam vừa đi vừa cười ha hả.
Tuy cô chẳng phải là người quảng giao gì, nhưng ở cái bệnh viện này, từ trên xuống dưới đều có quan hệ rất tốt. Chỉ là với gia dình của mình, cô không rõ mình nên làm gì nữa! Cuộc sống khó có được hạnh phúc trọn vẹn, cho nên chỉ có thể trách duyên số mà thôi.
Hết giờ làm, Nguyễn Tương Nam trở về căn nhà của mình. Ban đầu, cô chọn mua căn nhà trong xóm nghèo này vì giao thông ở đây thuận tiện, muốn mua thức ăn cũng dễ dàng, giá cả thì rẻ, lại chỉ cách bệnh viện có mười phút đi bộ. Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-man-va-bien-den/29992/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.