Vị tiểu thư danh gia vọng tộc thứ hai trong danh sách nhanh nhẹn đi tới phòng ăn, cô mặc một chiếc váy màu trắng, giống như một cây nấm trắng đáng yêu. Cô vừa nhìn thấy Trác Diễm thì đôi mắt lập tức trợn tròn, cả người cũng thả lỏng: "Cái gì vậy, thì ra là anh."
Trác Diễm cười nói: "Tại sao lại không thể là anh?"
Nghiêm Ương ngồi xuống vỗ bàn: "Nhưng mẹ em nói là người đàn ông vừa đẹp trai vừa tài giỏi, em cứ tưởng Tạ Duẫn Thiệu."
"Vậy cũng phải chờ anh ta ly hôn, em mới có cơ hội này."
Nghiêm Ương uống một ngụm nước chanh, bỗng nhiên nói: "Anh gần đây có thời gian rảnh không?"
Cha của anh sau khi nghỉ dưỡng đã trở lại chủ trì đại cục, cố ý giúp anh giảm bớt lượng công việc, chính là vì để cho anh có thời gian rãnh rỗi để hẹn hò với phụ nữ, coi như có thời gian rảnh rỗi: "Làm gì?" dienndn
"Em muốn đi Luân Đôn chơi, còn muốn đi thăm chị, nhưng tiếng Anh của em không tốt lắm, nếu chúng ta đi cùng nhau, em không phải lo lắng về điều đó nữa rồi."
Nghiêm Ương học trung học phổ thông ở Mĩ lại học một năm dự bị nữa, cuối cùng miễn cưỡng có được một tấm bằng. Nhưng tiếng Anh cơ bản của cô không tiến bộ một chút gì, Trác Diễm thấy điểm này cũng hết sức kỳ lạ.
Nghiêm Ương và chị của cô là hai kiểu người hoàn toàn khác nhau, một tính tình đáng yêu lại vô cùng ngây thơ, mà người kia thì vừa rất xấu xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-man-va-bien-den/2452243/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.