Cúp máy, hai người chạy ra cửa thoát hiểm, lại bị bắn tới hai phát, Kim Long nhanh chóng đẩy Trương Kiến Hiền trở lại, dùng thân thể che chắn, hướng đối thủ bắn hai phát, nấp trở lại, nhanh chóng nạp đạn, chuẩn bị tùy thời bắn trả.
Kẻ truy sát bên ngoài đã biết Kim Long là xạ thủ cừ khôi, cũng không dám tùy tiện tới gần nơi bọn hắn ẩn thân.
Kim Long lúc này nói: “Hẳn là có cửa sau, chúng ta quay lại thử xem.”
Hai người xuyên qua tầng một, phía sau phòng bếp đích xác có cửa sau, Trương Kiến Hiền đang muốn bước ra, lại bị Kim Long kéo lại, lập tức có tiếng súng vang lên, khung cửa lập tức khảm một viên đạn.
“Mẹ nó chứ, có mai phục!” Phun một ngụm, Kim Long oán hận nói: “Chúng ta lên lầu!”
Tới giờ phút này Kim Long nói gì Trương Kiến Hiền đều làm theo thế ấy, tìm được cầu thang liền chạy lên, đến khi chạy lên đến tầng thượng, nghe thấy dưới lầu tiếng la hét chém giết, hai người lập tức khóa cửa tầng thượng.
Có chút thở gấp, Trương Kiến Hiền nhìn hoàn cảnh xung quanh, tầng thượng trống trải chỉ có một cửa ra vào, trước mắt đã bị Kim Long khoá trái, đám đuổi giết kia muốn lên đây, còn phải phí một phen công phu.
“… Chỉ cần cửa bị phá, chúng ta sẽ thực sự là ba ba trong hũ…” Trương Kiến Hiền lo lắng nói.
“Ba ba không phải là rùa? Rùa không phải là cái loại đội nón xanh sao? Mẹ nó chứ, ta tuyệt không làm rùa!” Kim Long vô cùng kiên trì với điểm ấy: “Ai bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kieu-tieu-than-than-i/67458/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.