"Trước mắt không có ai biết 25% cổ phần còn lại ở trong tay ai."
Lưu Thừa Vũ yên lặng, mỗi một lần trường học họp đại hội cổ đông đều chỉ có mấy người bọn hắn xuất hiện, còn lại cổ đông kia chưa từng xuất hiện, cái kia 25% cổ phần là rải rác ở trong tay ai hay nhiều người, hắn căn bản không biết.
Hắn đứng lên, nhìn lấy Tiêu Cảnh, trầm ngâm nói, "Hôm nay là ta thua, nhưng là Tiêu Cảnh, ta hy vọng ngươi không vì việc làm hôm nay mà hối hận "
Tiêu Cảnh giễu cợt, "Anh thua là khẳng định, nhưng là phía sau những lời này tôi còn nguyên trả lại cho anh."
Lưu Thừa Vũ hừ một tiếng xoay người muốn đi ra ngoài, Kiều Lương bỗng nhiên lên tiếng, "Chờ một chút."
Lưu Thừa Vũ dừng bước quay đầu nhìn Kiều Lương, "Kiều tổng còn có việc sao?"
Kiều Lương ung dung đứng lên, vẻ mặt vẫn trước sau như một lạnh lùng, "Anh không phải là muốn biết 25% cổ phần còn lại ở trong tay người nào sao? Tôi cho anh biết, là ở trong tay tôi."
Kiều Lương nói xong xoay người đi ra ngoài, âm thanh lạnh nhạt truyền tới, "Về sau tôi hy vọng trường học không thể tùy tùy tiện tiện lấy lý do đuổi một lão sư mà mở hội đồng quản trị, nếu như hiệu trưởng ngay cả quyền quyết định hoặc là ngay cả quyết định cũng không dám tự mình làm, thì còn làm hiệu trưởng được sao?"
Bóng người Kiều Lương đã biến mất ở trong tầm mắt của mọi người, nhưng là cơ hồ tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kieu-nu-than-nghich-tap-di/2525445/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.