“Cái khăn trải bàn đó biết bao bao người đụng qua, không biết nó dơ cỡ nào hả? Anh lại còn dám bao lấy thân thể tôn quý của tôi!”
“Nè, bố mày đối với mày chưa đủ tốt à, biết cậu thích sạch sẽ, vừa về đã giúp cậu tắm rửa, cậu còn bất mãn gì nữa chứ?” Nghĩ đến việc thằng này không có cảm giác gì khi giúp cậu tắm, tim Doãn Thiên Kỳ đập nhanh, đỏ mặt rống “Gấu chết! Ai mượn anh tắm cho tôi? Lại còn dùng cái xà phòng thúi hoắc đó nữa chứ, gớm muốn chết!”
“Thúi cái gì? Cái thằng dân thành phố như cậu éo có hiểu biết gì hết! Đây chính là xà phòng được làm từ thảo dược thiên nhiên, tụi tôi từ nhỏ tới lớn đều tắm bằng cái này, cậu thì biết cái gì?”
Doãn Thiên Kỳ cũng không có ghét cái mùi này, chỉ là cảm thấy hai người cùng chung một mùi hương thì quá mức thân thiết, vạn nhất đi ra ngoài bị mọi người ngửi thấy được thì chẳng nhẽ gian tình của hai người bị lộ ra hay sao?
Nếu như có người biết được cậu đường đường là Doãn Thiên Kỳ mà lại bị tên gấu thúi không có tiêu chuẩn này hấp diêm, không bằng cậu chết đi cho xong.
“Bổn thiếu gia không cần cái xà phòng thúi rẻ tiền này! Về sau anh đừng có tự ý mình như thế!”
Lôi Kính làm việc tốt vậy mà không được trả ân, tức đến nỗi chửi to!
“Được! Coi như là bố mày xen vào chuyện của người khác! Nếu biết vậy tôi đã để cậu ở luôn phòng họp, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kieu-du-thien-kien/2738899/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.