Chương trước
Chương sau
Chương 26: Mang... Mang thai?

Ở chung mấy tháng, hai người tuy rằng gắn bó keo sơn, nhưng ở công ty vẫn lén lút yêu đương, không để bất luận kẻ nào biết.

Nhưng dạo gần đây Chân Phù không có hứng thú ăn uống, bò bít tết mà nàng thích nhất cũng ăn không vô, thậm chí ăn vào liền nôn ra.

Liên tục nôn vài ngày, nội tâm Chân Phù mơ hồ xuất hiện một suy đoán táo bạo.

Nàng lén đến tiệm thuốc mua que thử thai, lén Chiêm Cảnh vào WC thử.

Ngàn vạn lần đừng hai vạch, ngàn vạn lần đừng có thai.

Trong lòng Chân Phù cầu nguyện, nàng còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng đâu.

Nhưng hy vọng này quả thực xa vời, đừng nói là Chiêm Cảnh, ngay cả nàng đều không thích mang bao lúc làm tình, rất nhiều lần trong lúc làm tình nàng đều đem bao Chiêm Cảnh gỡ xuống, không có thịt dán thịt va chạm, một chút đều không thoải mái.

Căn bản không có làm tốt biện pháp tránh thai, nếu có mang thai...

Nhìn hai vạch đỏ chói trên que thử thai, Chân Phù lao ra WC, nhắm chuẩn mà tìm được dáng ngồi lười nhác trong phòng khách, Chiêm Cảnh đang xem TV, nện đồ vật trên tay lên đầu nàng một phen.

"Đều tại em, đều tại em! Chị còn rất nhiều công việc phải làm! Mang thai như này phải làm sao!"

Chân Phù khóc nức nở tiến đến một trái một phải cào lấy Chiêm Cảnh.

Chiêm Cảnh không kịp phòng ngừa bị hai móng vuốt cào lấy, giơ tay che lấy mặt phòng bị, sau đó vẻ mặt đầy khiếp sợ.

"Phù. . . Phù Phù, chị mang thai!"

Chiêm Cảnh sờ soạng tìm đồ vật bị rơi trên mặt đất, cầm lên vừa thấy, tức khắc vui mừng khôn xiết, một phen ôm chặt lấy bạn gái đang khóc.

"Em phải làm mẹ sao? Em còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng!" Chiêm Cảnh hưng phấn mà nhíu lông mày thiếu điều sắp bay đi, "Thật tốt quá! Thật tốt quá!"

Tuy rằng nàng còn chưa trải nghiệm đủ thế giới hai người, nhưng chỉ cần là kết tinh tình yêu của các nàng, nàng rất phấn khích!

Chân Phù nức nở, nhìn bộ dáng Chiêm Cảnh quơ chân múa tay đầy ngốc nghếch, cũng chậm rãi lộ ra tươi cười từ hai hàng nước mắt.

"Chờ một chút!" Chiêm Cảnh nghiêm túc mà tự hỏi, sau đó từ trong túi lấy ra thứ gì đó, liền quỳ gối trước mặt Chân Phù giơ lên đồ vật trong tay.

"Phù Phù! Hiện tại không có nhẫn, nhưng em thậy sự gấp không chờ nổi mà muốn cầu hôn chị!" Chiêm Cảnh quỳ một gối, "Sau này em sẽ đưa nhẫn cho chị!"

Chân Phù bị Chiêm Cảnh bất ngờ cầu hôn mà cảm động, kỳ thật khoảnh khắc khi phát hiện chính mình mang thai trong lòng nàng rất hoảng loạn, nàng nghĩ tới Chiêm Cảnh chưa từng nói muốn có con, rốt cuộc các nàng chưa kết hôn, chỉ mới giai đoạn yêu cuồng nhiệt, nàng không nắm chắc được thái độ của Chiêm Cảnh về chuyện lập gia đình.

Nhưng bây giờ Chiêm Cảnh quyết đoán, làm lòng nàng tràn ngập cảm giác an toàn, ai lại không thích có một người yêu kiên định và đầy trách nhiệm đâu?

Sau đó, Chân Phù nghe được Chiêm Cảnh lớn tiếng hỏi.

"Phù Phù! ! Chị nguyện ý sao? Chị nguyện ý để em cả đời này đều dâng lương cho chị quản lý sao?!"

Chân Phù rốt cuộc thấy rõ đồ vật trong tay Chiêm Cảnh, rõ ràng là một cái áo mưa...

Nàng tức khắc giận sôi máu.

Rút ra áo mưa trong tay Chiêm Cảnh, từ trên nhìn xuống hung hăng mà mắng nàng: "Chiêm Cảnh! Em là muốn chọc chị tức chết! Có ai cầu hôn như vậy sao?"

Chiêm Cảnh không chần chừ mà hỏi, vội kéo Chân Phù ôm vào trong ngực, thấp giọng nhẹ nhàng nói: "Vậy chị có nguyện ý hayo không a?"

Chân Phù vẫn thật tức giận, ngực lên xuống phập phồng, đẩy ngã Chiêm Cảnh lên sô pha, giật lấy áo mưa trong tay đối phương, "Bây giờ dùng nó đi!"

Ánh nắng chiếu xuống ban công chậm rãi hắt vào trong nhà, hai cơ thể bất đồng tiếng rên trong phòng khách không ngừng phập phồng, va đập vào nhau.

"Ân hừ ~ em chậm một chút Chiêm Cảnh, chị sắp. . . Sắp tới ~" Chân Phù nhỏ giọng thở hổn hển, "Chiêm Cảnh chị. . . . . Ân ~ chị. . . Chị nguyện ý ~ "

"Chị nói cái gì? Em không nghe thấy, chị lớn tiếng một chút."

"A nha không nghe thấy thì thôi!"

"Em sai rồi! Em sai rồi!" Chiêm Cảnh năn nỉ nàng.

"Chị nói rằng chị nguyện ý a ~ em đam nhẹ một chút".

Hai người nhanh chóng báo tin vui cho người nhà, bằng hữu. Sau đó đến Cục Dân Chính đăng ký kết hôn.

Chiêm Cảnh đứng trước cửa Cục Dân Chính, nhìn nhân viên công tác tiếp nhận thủ tục đăng ký có chút hoảng hốt, hơn nửa năm trước chính mình còn tầm thương trộm nhớ Phù Phù, cho dù trong lòng thích muốn chết, cũng không dám tiếp cận, cảm thấy không xứng với nàng. Nhưng nửa năm sau, chính mình thế nhưng thật sự cùng Phù Phù kết hôn.

Nhìn xuống chính mình, một thân sơ mi trắng cười đến toả nắng hóng đen Phù Phù, hốc mắt Chiêm Cảnh có chút đỏ, nhỏ giọng kêu một tiếng: "Lão bà!"

Ngay sau đó Chân Phù không khách khí mà trừng mắt nhìn một cái, nhéo lấy lỗ tai nàng rồi hướng lên trên ra lệnh: "Chiêm Cảnh! Chờ một chút còn phải chụp ảnh! Không được khóc! Chị nhất định phải chụp một bức ảnh đặc biệt đẹp, em phối hợp một chút!"

"Hảo hảo, lão bà em đã biết, em không khóc, chị đừng nhéo a."

Sau khi chụp ảnh xong, Chân Phù khóc còn lợi hại hơn so với Chiêm Cảnh, trong miệng còn nhắc mãi cái gì nàng là một viên thủy linh cải trắng bị một tên đầu heo cướp mất.

Đến lúc người trong công ty nhận được kẹo mừng của hai người, toàn bộ công ty đều nổ tung nồi.

"Chiêm Cảnh! ! Cô khi nào thì cùng nữ thần bên nhau! Mồm mép cũng thật chật a, lúc kết hôn mới nói ra!"

"Cô cô nhất định phải mời bọn tôi một bữa no say! Cướp đi nữ thần trong lòng bọn tôi, tôi nhất định phải cho cô một vố thật đau."

Có một số người còn cố nhớ đi nhớ lại, bắt đầu tìm kiếm các loại ký ức mà xâu chuỗi.

"Tôi nói bỏi vậy, có một đoạn thời gian, không phải Chân tổng đặc biệt thích chỉnh Chiêm Cảnh sao? Đoạn thời gian đó cũng tốt đi, đôi uyên ương đùa giỡn chứ chẳng phải mâu thuẫn, chúng ta có mắt như mù đau lòng cho cô mà đến giúp đỡ!"

"Chiêm Cảnh cô là một cái lỗ đít thối, lừa mọi người như vậy."

Nàng bị các đồng nghiệp ở phòng thị trường công kích tập thể, Chiêm Cảnh không thể không hảo hảo trấn an bọn họ, vì thế xuất máu mà mời bọn họ đi ăn mừng.

Chiêm Cảnh sờ sờ lại ví tiền còn không được bao nhiêu, thở dài, cưới một cô vợ thậy không dễ dàng a, của cải đều bị đào đi hết.

Vì thế Chiêm Cảnh cũng chỉ có thể bước lên con đường bị lão bà bao dưỡng như bé đường co tu.

Mỗi ngày đi làm mắt thường có thể thấy thân thể Chân Phù trở nên mượt mà đầy đặn hơn, đến thời điểm không thể giấu được nữa, mọi người liền biết, thì ra Chân tổng mang thai chứ không phải béo phì!

Thấy vẻ mặt hai người mỗi ngày đều mang theo ý cười, cuộc sống hôn nhân quá hạnh phúc mỹ mãn, mọi người đều chân thành tha thiết nói lời chúc phúc.

...

Lượt xem chương trước bùng nổ bất ngờ😗. Còn 1 chương cuối thoai, tui còn định viết 1 phiên ngoại, cam kết bao răm mặn mà chỉ là ý định thôi. Chứ nhỏ giải tích 2 hành tui ra bã rồi🥹

Quà tặng cột sống (cảnh báo là răm và là trans): Trans Lesbian Docking Cumshot Jessica Bloom and Tootsiep0pBật vpn mới xem được nè, rồi xong tui hết biết gì đừng mắng vốn tui.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.