Chương trước
Chương sau
Chương 20. Hiểu lầm.

Liên tiếp mấy ngày, tâm tình Chiêm Cảnh thật tốt đẹp, lúc nào cũng ngâm nga ca hát, vui sướng cất bước vào phòng ban làm việc, Trương giám đốc có làm khó dễ như nào nàng cũng không để trong lòng.

Đồng sự còn chế nhạo nàng có phải có đối tượng rồi không, Chiêm Cảnh thần thần bí bí mà cười không nói.

Các đồng sự đành phải chuyển đề tài câu chuyện.

"Ai! Mọi người có thấy hôm nay Chân tổng lại đi cạnh cô nàng Alpha trước đây không?" Một đồng sự Beta đang bưng cà phê đứng không xa bát quái nói.

"Tôi có thấy! Chân tổng kéo nàng đi vào công ty, nhìn qua đặc biệt thân mật."

"A! Tan nát cõi lòng, Chân tổng cư nhiên đã có đối tượng"

"Không thể nào? ! Thiệt hay giả a? ! Chân tổng không phải rất cuồng công tác sao? Tôi vào công ty nhiều năm như vậy cũng chưa từng nhìn thấy nàng mang đối tượng đã tới công ty."

"Này còn không phải sao, nói không chừng Chân tổng đã sớm ẩn hôn"

Một đám Alpha kêu thảm, mất đi một ưu tú lão bà người người mơ ước.

Ngay từ đầu Chiêm Cảnh không nghĩ đây là sự thật, nghe các đồng sự nói về mặt mũi vóc dáng Alpha kia, thậm chí còn có người phát ảnh chụp trong diễn đàng nói chuyện phiếm của các nàng.

Ảnh chụp chụp không quá cẩn thận, ảnh chụp chỉ thấy được bóng dáng của người kia, Alpha cúi đầu ôn hòa cười, Omega kéo tay nàng cười thực ngọt, tuy rằng chỉ có sườn mặt đơn giản, nhưng Chiêm Cảnh không thể không phủ nhận, bộ dáng hai người chính là một đôi do trời đất tác hợp, không có một khe nứt nhỏ để người khác muốn chen chân vào.

Tay chân Chiêm Cảnh lạnh băng, tim phập phồng đập cực nhanh, cả người hoảng loạn nói không nên lời.

Mơ màng hoang mang mà rời khởi bàn làm việc đến toilet.

Dùng nước lạnh hung hăng mà tát lên mặt, Chiêm Cảnh nhìn chính mình trong gương, đầu tóc rũ bên mặt bị ướt mà nhỏ nước xuống, dung mạo tinh xảo có chút chật vật.

Cũng đúng, nếu thật sự quan tâm đến nàng, sau lần làm tình ở nhà, cũng sẽ chủ động liên lạc với chính mình.

Nàng bất quá được xem như Alpha có một chút thanh tú, năng lực cũng giống nhau mà thôi, Chiêm Cảnh tự giễu, vuốt lấy tóc ngắn ngang vai, có vẻ lộn xộn, sắc mặt có chút tái nhợt.

Cuối cùng Chiêm Cảnh trở về bàn làm việc, bộ dáng nặng nề tâm sự, ánh mắt không ngừng nhìn về phía di động, có lẽ hy vọng người kia sẽ nhắn tin cho nàng.

Tâm trạng đứng ngồi không yên ngây người ở bàn làm việc suốt cả buổi chiều, nghe đồng nghiệp say sưa bát quái cấp trên.

Sau đó tìm lấy một cái cớ, mang tư liệu được sửa sang mấy ngày nay đến văn phòng cho  Chân Phù xem.

Còn chưa đi đến văn phòng, đã bị thư ký của Chân Phù ngăn cản.

Thư ký không quen biết nàng, dò hỏi nói: "Ngày mai cô mang tới, Chân tổng nói hiện tại bất luận kẻ nào cũng đều không thể đi vào quấy rầy."

Tâm như là bị người dùng lực nhéo một chút, Chiêm Cảnh cũng không biết làm thế nào nàng rời khỏi nơi đó, tư liệu cầm lấy không chắc, rơi ra đầy đất.

Bên cạnh có đồng nghiệp Omega hảo tâm hỗ trợ nhặt, không yên tâm hỏi: "Chiêm Cảnh, cô không sao chứ, sắc mặt cô không được tốt lắm, sinh bệnh sao?"

"Tôi không có việc gì." Chiêm Cảnh dùng sức nở một nụ cười tươi đáp.

Từ cửa văn phòng Chân Phù đi đến bàn làm việc nàng, dường như dùng hết sức lực nhân sinh của nàng.

Phảng phất như bị rút cạn nằm liệt trên ghế .

Cả buổi chiều không ra văn phòng, các nàng đang làm cái gì?

Trong đầu hiện lên một vài viễn cảnh khó coi, Chiêm Cảnh thống khổ mà che lại đầu, không thể tiếp tục suy nghĩ.

Giám đốc Trương tới tuần tra, vừa lúc nhìn đến Chiêm Cảnh ghé vào trên bàn, lớn tiếng rống giận: "Chiêm Cảnh! Cô như thế nào lại lười biếng, nhìn xem công trạng của cô, cô đưa cho tôi xem!"

Có đồng nghiệp muốn giải vây vài câu lại bị ngăn cản, mọi người đều đồng cảm mà nhìn Chiêm Cảnh, hôm nay giám đốc Trương uống lộn thuốc, vừa lúc lấy nàng là khai đao.

Lời giám đốc Trương răn dạy vờn quanh bên tai, nhưng Chiêm Cảnh một chữ cũng không nghe lọt, đầu óc đều nghĩ về Chân Phù.

Chiêm Cảnh thở dài, như vậy cũng không có ý tứ gì, nàng vẫn nên từ chức thì hơn.

Chờ giám đốc Trương răn dạy xong, một lúc sau tan tầm.

Chiêm Cảnh đứng lên đi ra ngoài, trước mắt tối sầm, có chút lảo đảo lắc lư mà đi ra ngoài, đụng vào người cũng không chú ý tới.

Thật muốn về nhà, muốn ngủ a.

"Chiêm Cảnh, cô làm sao vậy?" Thanh âm yêu kiều mềm mại vang lên bên tai.

...

Thì ra cho tim cũng biết ghen a~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.