Lúc này Tiêu Kiếm đăm chiêu nhìn Thiên Bảo nhưng sau đó hắn quyết định gạt đi suy nghĩ trong đầu, bởi vì việc xuất hiện thuộc tính mới là chuyện không thể nào. Hắn cắn răng vận hết sức lực tung chưởng về phía Thiên Bảo.
Song chưởng va chạm lần nữa, mặt đật bị kình khí oanh toạc nứt vỡ thành các khe hẹp sâu hơn mười trượng, một lần nữa hắn bị Thiên Bảo đánh bay ngược đập vào vách tường sau lưng. Không biết là vô tình hay cố ý trong hắn bực bội đưa tay đập nát một khối đá trên vách.
– Rục rịch, rồi ầm ầm…
Cả thánh mộ rung chuyển, đất đá trên tường và trần nhà bắt đầu sụp đổ.
Lúc này Tiêu kiếm cũng biết mình chạm phải cơ quan nên vội vàng phóng ra ba mũi ám khí về phía Thiên Bảo rồi lao ra ngoài chạy đi. Thiên Bảo xoay người né tránh nhưng bị chậm một nhịp nên rơi xuống hố sâu.
Oanh, cả thánh mộ rung chuyển điên cuồng, Thiên Bảo vận nội lực tạo ra cương khí hộ thể nhưng đầu hắn dường như thánh mộ sụp còn gây ra cả công kích tinh thần nên đầu hắn đau nhức khôn cùng khiến hắn ngất đi.
Sau nửa ngày Thiên Bảo tỉnh dậy đầu đau như búa bổ, hắn lấy tay xoa hai thái dương rồi đưa mắt nhìn xung quanh. Lúc này mới phát hiện phía sau đống đổ nát có ánh sáng.
– Chưởng Tâm Lôi.
Thiên Bảo tung chưởng đánh nổ văng hết đống đất đá lộ ra phía sau lại là một hành lang càng rộng rãi và uy nghiêm hơn ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kiem-vo-song/3149910/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.