-Phong đừng nói nữa, Vân Anh không muốn nghe không muốn nghe, là giả đúng không, đúng khôngggg? hu hu.
- Có biết tại sao bị bỏ không? đồ ngu ngốc. Phong nói là thật đấy, là thật. Tình cảm này, những lời Phong nói ra hoàn toàn không có sự dối trá. Phong ngẩng mặt lên nhìn thẳng vào mắt nàng.
- Vân anh có biết, Phong đã phải dằn vặt thế nào không. Yêu một người mà không thể nói ra thật sự rất là đau đớn. Phong cũng rưng rưng nước mắt.
-Thật lòng lúc này Phong lúc đầu cảm thấy vui. Nếu như hắn ta không bỏ rơi Vân Anh, Thì làm sao mà Phong có cơ hội chứ.Nhưng lúc này phong không thể nào vui nổi. Thấy Vân Anh đau tim Phong cũng nhói lên từng cơn.
- im đi, các người đều như nhau cả thôi. lũ lừa lọc gian dối. tôi không cần ai cả. để tôi chết đi. đừng lại gần tôi.Vân Anh Tay tay bịt tai lắc đầu gào khóc lùi lại phía sau.
- Vân Anh à giá như em chẳng thuộc về ai thì tình cảm của Phong đâu hề sai
Giá như lúc mình vừa gặp nhau và phong mạnh mẽ hơn một chút. Lúc này Phong chỉ biết ""ghét con tim Phong đang thuộc về ai mà sao chẳng khi nào nghe lời Phong"". Đã nhiều lần tự hứa là sẽ quên nhưng không thể nào quên.
-Đừng nói nữa, Đừng nói nữa. ƯM hức hức...
Vừa nói Vân Anh vừa lùi về sau phía thành cầu và bị xảy chân
- Khônggggg-
Phong la lên, lao nhanh như cắt về phía vân anh, kéo lấy tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kiem-vo-song/3149833/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.