"Isa… bạn"
Mary lập tức bối rối, trong lòng thầm nói con bé ngốc này rốt cuộc muốn làm gì? Nàng… nàng chẳng lẽ coi trọng nam nhân rác rưởi này sao? Điều này không được, khẳng định là không được. Mary vội vàng chạy tới.
Isa đột nhiên dừng bước, sau đó quay đầu lại, trong mắt mang theo một tia không vui, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trở nên nghiêm nghị:
- Mary, mình nói lại một lần cuối cùng, nếu bạn đã coi mình là bằng hữu, sẽ không ngăn cản mình, trong lòng Isa biết rất rõ mình đang làm gì.
Mary há mồm, rốt cuộc cũng không nói gì nữa, chỉ có điều ánh mắt nhìn về phía Lăng Tiêu rất khó coi, như là hận không thể ăn thịt được hắn vậy.
Lăng Tiêu cũng không để ý tới Mary, để mặc bàn tay nhỏ bé của Isa kéo đi, đi vào sâu trong rừng cây. Ánh mặt trời xuyên qua những tàng cây tạo thành những điểm loang lổ trên mặt đất.
Isa bỗng nhiên nghiêng người, ngay trước mặt Lăng Tiêu cởi bỏ một chiếc cúc trên cùng của áo mình ra, khuôn mặt trắng nõn ửng hồng, đầy e lệ lấy một chiếc nhẫn được đeo trên vòng cổ, sau đó nhắm mắt lại, niệm câu gì đó, một thanh trường kiếm hình thức tinh xảo đột nhiên xuất hiện trong tay. Vỏ trường kiếm khảm đầy bảo thạch đủ loại kiểu dáng, sáng rực lên dưới ánh mặt trời chiếu rọi, rất làm người ta chú ý.
Lăng Tiêu sửng sốt một chút, hỏi:
- Isa, muội có ý gì?
Isa lúc này đã cẩn thận trả vòng cổ lại vào trong áo, sau đó đỏ mặt sửa sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kiem-lang-van/95321/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.