- Đội trưởng....
Ngô Lương vừa định nói gì đã bị Vương Siêu vung tay lên ngăn lại:
- Để cho hắn thử xem thế nào?
Ngô Lương hơi hoảng sợ phát hiện, sự tự tin mạnh mẽ trên người Vương Siêu dường như đã trở lại, nhớ đến Vương Siêu cường đại trước kia, Ngô Lương bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi, tay không khỏi run run hạ xuống, nhỏ giọng đáp:
- Vâng.
Mấy người khác cũng kinh ngạc phát hiện, vẻ khiêm tốn khi đối mặt với đội trưởng Vương Siêu đã trở lại trên người Ngô Lương.
Đừng xem bọn họ chỉ là một đội ngũ tạm thời, trong Công hội Mạo hiểm ở đế đô, bọn họ cũng rất nổi danh. Nếu không, làm sao tất cả đều chỉ có thực lực Đại Kiếm Sư mà dám đến Phạm Đế Á Tuyết Sơn làm nhiệm vụ, đây cũng là nhờ vào kinh nghiệm của Vương Siêu mang tính quyết định.
Vẫn là câu nói cũ, mạo hiểm không phải chỉ có thực lực là được.
Lăng Tiêu nhìn thoáng qua Vương Siêu, người này quả thật quyết đoán, lạnh nhạt nói:
- Chuẩn bị mười kim châm.
- Kim châm?
An Nhã nhíu đôi mày thanh tú, nhìn thoáng qua Lăng Tiêu, sau đó hỏi:
- Kim châm là cái gì?
- A..
Lăng Tiêu không nghĩ tới thế giới này ngay cả kỹ thuật châm cứu cũng không biết, dù sao thân thể này không có tri thức về y thuật, khụ khụ một tiếng, Lăng Tiêu hỏi:
- Xung quanh có chỗ nào làm kim thêu không?
- Kim thêu? Ha ha ha ha…
Ngô Lương không nhịn được mở miệng châm chọc:
- Có phải là ngươi còn muốn thêu hoa hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kiem-lang-van/95317/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.