Huyền Thiên giận tím mặt, dù Tiểu Yêu không có bất kỳ cảm giác gì đối với hắn, thì hắn cũng không cho phép bất cứ người ngoài nào chửi bới Tiểu Yêu. Lúc này Huyền Thiên hét lên một tiếng lớn rồi hóa thành một lệnh bài có chu vi cả ngàn thước hung hăng đập về phía La Ma Giao. Có lẽ ở cùng Lăng Tiêu quá lâu, Huyền Thiên biết được chiêu thức đập thẳng vào đối thủ này không có hàm lượng kĩ thuật, nhưng lại làm người ta sôi máu lên.
Lăng Tiêu ngẩn người ra, hắn không ngờ La Ma Hồng Kim Ti một trong những tài liệu dùng để luyện chế Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm lại ở trong tay La Ma Giao. Lăng Tiêu đột nhiên nhảy dựng người lên, hắn vung tay rồi bắn ra một luồng kiếm khí giống như ngọn lửa phóng thẳng về phía thân thể khổng lồ của La Ma Giao.
Đối với thân thể khổng lồ của La Ma Giao thì một con kiến nhân loại giống như Lăng Tiêu căn bản không có bất kỳ điều gì cần phải sợ hãi. Ngay cả Lăng Tiêu cũng không cảm nhận được trên người nó có chút năng lượng dao động nào cả, mà nó...cũng không thể cảm giác được chút năng lượng nào trên người Lăng Tiêu.
Đối với La Ma Giao thì kiếm khí giống như ngọn lửa kia quả thật giống như một hạt vụi, hắn cũng chẳng thèm né tránh. Một tiếng phụp vang lên, kiếm khí bắn thẳng vào trong cơ thể La Ma Giao.
Nhưng chỉ là một luồng kiếm khí không đáng phải để mắt tới lại làm cho thân rắn khổng lồ của La Ma Giao trở nên cứng đờ. Sau đó hắn nổi giận điên cuồng:
- Ai, ai dám ám hại ta!
Khóe miệng Lăng Tiêu lộ ra một nụ cười lạnh, trong lòng thầm nghĩ:
- Thì ra đây là một thằng ngu không có suy nghĩ.
Lăng Tiêu thầm nghĩ, nhưng tay cũng không ngừng lại, rất nhiều luồng kiếm khí bắn thẳng về phía La Ma Giao.
Lúc này La Ma Giao đã không còn khinh thường Lăng Tiêu giống như vừa nãy nữa, hắn đột nhiên phát hiện ra, dù là Tiểu Yêu cũng không đáng sợ bằng tên nhân loại nhỏ xíu kia.
- Xoẹt!
La Ma Giao hướng về phía Lăng Tiêu há miệng ra, một dòng nước giống như thiên hà từ trong miệng hắn bắn ra ngoài.
Dòng nước này bay ra ngoài không khí lập tức hóa thành ngàn vạn mũi tên băng lóe lên hào quang. Đừng nghĩ đây là những mũi tên băng mà khinh thường, cho dù là sắt thép cũng không cứng và sắc bén bằng.
Lệnh bài Huyền Thiên mạnh mẽ dựng đứng trước mặt Lăng Tiêu, những tiếng keng keng liên tục vang lên bên tai. Tất cả mũi tên băng đều đánh vào mặt lệnh bài Huyền Thiên, lại thấy Huyền Thiên cười lên điên cuồng:
- Ha ha ha, còn nữa không? Nhiêu đây chưa đủ gãi ngứa cho lão tử!
Lăng Tiêu vẫy tay, Yêu Hồng Huyết Liên Kiếm lập tức xuất hiện trong tay. Thân thể Lăng Tiêu chợt biến mất ngay tại chỗ rất quỷ dị, hắn lóe người lên. Ngay sau đó hắn lại xuất hiện ở vị trí cách đầu La Ma Giao bảy tấc*, Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm trong tay đâm thẳng tới...vô cùng bình thản, chiêu thức không đẹp đẽ, nhưng luồng lực lượng bùng ra lại làm cho người ta phải khiếp sợ.
(*Cách đầu rắn bảy tấc là vị trí tim)
Lăng Tiêu thi triển kiếm kỹ bản nguyên.
Một kiếm nhìn rất tầm thường này lại làm cho La Ma Giao hoảng sợ đến mức hồn bay phách lạc. Lúc này vị trí bảy tấc trên đầu La Ma Giao đột nhiên xuất hiện một cái khiên màu xanh đậm khổng lồ, cái khiên này vô cùng dày.
Khi một kiếm của Lăng Tiêu đâm xuống, cái khiên màu xanh đậm đột nhiên xuất hiện rất nhiều vết nứt như mạng nhện. Ngay sau đó một tiếng đùng vang lên, cái khiên băng cực lớn này vỡ tan rồi hóa thành những khối băng nhỏ văng ra khắp bốn phía. Khi ánh mặt trời chiếu lên những khối băng này thì phát ra những luồng cầu giồng bảy màu lung linh, cảnh tượng trước mắt giống như đang ở trong một giấc mộng.
La Ma Giao cũng lợi dụng cơ hội này mà thở dốc, khi thực lực đạt đến một cảnh giới nhất định thì chỉ trong khoảnh khắc cũng có thể quyết định cả mọi chuyện, trong nháy mắt cũng đủ cho nó phản ứng lại.
La Ma Giao dùng một phương pháp không thể tin nổi để vặn vẹo thân thể chính mình lại, hắn tránh khỏi những dư uy một kiếm còn lại của Lăng Tiêu. Lúc này lệnh bài Huyền Thiên lại từ một phương hướng khác hung hăng đập thẳng về phía thân thể khổng lồ của La Ma Giao.
- Ầm!
La Ma Giao vẫn đứng yên như tượng nhưng lệnh bài Huyền Thiên lại bị văng ra ngoài vài trăm dặm.
Đây chính là sự chênh lệch.
La Ma Giao này giống như hồng hoang cự thú trong huyền thoại trên tu chân giới. Dù chúng không có bất kỳ năng lực tu luyện nào nhưng chỉ cần dựa vào ưu thế bẩm sinh, sự mạnh mẽ của thân thể cũng đủ để chiến đấu với những tu sĩ hùng mạnh. Thậm chí bọn chúng còn mạnh đến mức ngay cả thần tiên cũng không dám trêu chọc vào.
Tuy thực lực của Huyền Thiên bây giờ đã khôi phục lại hơn phân nửa, nhưng dưới một đòn dùng tất cả sức lực của hắn mà đối phương lại không nhúc nhích, điều này là một đả kích rất lớn đối với lòng tự trọng của hắn.
Huyền Thiên gầm rống lên, hắn từ phương xa phóng thẳng lại.
Đúng lúc này trên thân thể của La Ma Giao bùng lên một luồng hào quang lam sắc, lớp vảy đen như mực của nó đột nhiên lóe lên những luồng hào quang rực rỡ.
- Chủ nhân, nó chuẩn bị sử dụng sát chiêu có uy lực cực mạnh, phải cẩn thận!
Trong đầu Lăng Tiêu vang lên giọng nhắc nhỏ của Tiểu Yêu.
Lăng Tiêu khẽ gật đầu, đồng thời cơ thể của hắn cũng bay thẳng lên đầu La Ma Giao, lại một chiêu kiếm kỹ bản nguyên được xuất ra. Một kiếm vô cùng bình thường đâm thẳng xuống đầu La Ma Giao, hơn nữa tốc độ cũng không nhanh đến mức làm người ta phải lóe mắt. Tất nhiên đây chỉ là những hình ảnh xuất hiện trong mắt Lăng Tiêu, nếu như trong mắt người khác thì tất cả những hành động của Lăng Tiêu đã nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, tốc độ này người bình thường không thể bắt kịp.
La Ma Giao cũng không phải nầm cá*, dù ở thời cổ đại khi La Ma giới chưa sụp đổ hắn cũng là một mãnh thú có hung danh hiển hách, có vài vị thần rất mạnh nhưng cũng không dám đi trêu La Ma Giao, vì không muốn đối mặt với tên khủng bố này.
(Nầm cá là phần thịt ở giữa bụng cá.)
Cho nên khi La Ma Giao đối mặt với những sát chiêu sắc bén được lặp đi lặp lại của Lăng Tiêu thì cuối cùng cũng không nhịn được phải gầm lên một tiếng. Trên đầu La Ma Giao lại xuất hiện một cái khiên băng khổng lồ, khi khiên băng tan vỡ thì La Ma Giao lại hóa thành một người khổng lồ cao trên trăm thước.
Người khổng lồ này đầu rất bóng, cả người trần như nhộng, trong tay cầm một cay cương xoa vô cùng khổng lồ, trên đầu cương xoa không ngờ còn lóe lên những luồng hào quang chói mắt. Tên khổng lồ vung ngang cương xoa lên không trung, rất nhiều pháp tắc thiên địa bùng ra, trong không khí nổ đùng lên một tiếng. Sau đó tên này hung hăng đâm thẳng cương xoa về phía Lăng Tiêu.
Cây cương xoa này...dài hơn hai nghìn thước, mỗi một cái chĩa trên đầu đều dài hơn trăm thước, giữa mỗi cái chĩa còn có rất nhiều đầu băng nhọn làm Lăng Tiêu khó có thể tránh thoát.
Dưới tình cảnh này, cương xoa giống như đang ở trong tay La Ma Giao, được đâm thẳng về phía Lăng Tiêu không có cảm giác run tay.
Trong lòng Lăng Tiêu cũng không có chút cảm giác khinh thường đối với tên khổng lồ do chính La Ma Giao hóa thành. La Ma Giao đã tu luyện đến cảnh giới này, thậm chí hắn còn có thể biết được thân thế thật sự của Tiểu Yêu...loại tồn tại như La Ma Giao, nếu có người nói nó không có trí khôn thì chẳng khác nào đang sỉ nhục trí thông minh của chính mình.
Lăng Tiêu vận dụng mười phần lực lượng, sau đó hắn dùng kiếm kỹ bản nguyên đâm thẳng về phía cương xoa khổng lồ. Yêu Huyết Hồng Liên Kiếm trong tay Lăng Tiêu đánh thẳng vào cái chĩa dài nhất và cũng sắc bén nhất ở giữa cương xoa, keng một tiếng, mũi kiếm và chĩa của cương xoa đánh mạnh vào nhau.
Lăng Tiêu cảm giác được một luồng lực lượng vô cùng khổng lồ sinh ra do va chạm đang phóng thẳng về phía mình, những luồng tiên lực liên tục bùng ra trên cổ tay, gương mặt trắng nõn của Lăng Tiêu đột nhiên đỏ hồng lên. Phượng Hoàng ở bên trong đột nhiên mở bừng hai mắt rồi hóa thành một luồng hư ảnh xuất hiện ở phía sau Lăng Tiêu. Lúc này hai mắt Phượng Hoàng lập tức bùng ra hai luồng hào quang, bắn thẳng về phía người khổng lồ do La Ma Giao hóa thành.
Lúc này La Ma Giao giống như gặp phải thiên địch khủng bố nhất, hắn vốn có thực lực ngang bằng với Lăng Tiêu nhưng khi luồng hào quang từ trong ánh mắt Phượng Hoàng bắn ra rơi trên người hắn thì lập tức đốt ra hai lỗ rất sâu.
La Ma Giao gầm lên một tiếng vô cùng khủng bố, sau đó hắn mạnh mẽ hóa lại nguyên hình. Lúc này thân thể của hắn trở thành một con giao long vô cùng khổng lồ rồi chui thẳng vào trong hồ nước.
Tiều Yêu phát ra một tiếng hừ lạnh khinh thường, giọng nói trong trẻo của nàng lại vang lên:
- Ngưng tụ!
Hồ nước kia lập tức hóa thành thể rắn, còn cứng hơn sắt đá rất nhiều lần. La Ma Giao đùng một tiếng đập đầu lên trên mặt hồ, hắn lập tức phát ra những tiếng gầm giận dữ:
- Ngươi dám đánh lén ta...ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
- Giao La Ma Hồng Kim Ti ra, ta sẽ tha cho ngươi tội chết!
Giọng nói trong trẻo và lạnh lùng của Tiểu Yêu lại vang lên, bên trong không có chút tình cảm nào.
- Đừng hòng, giao La Ma Hồng Kim Ti ra thì chẳng khác nào ta tự vứt đi tu vi của mình, đến lúc đó chẳng phải để mặc cho ngươi xẻ thịt sao, trừ khi ta chết............ Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - truyentop.net
Không đợi La Ma Giao kịp nói xong, Tiểu Yêu đã từ trong tay Lăng Tiêu bay lên rồi hóa thành một luồng kiếm khí hồng sắc dài vạn thước trên không trung. Giọng nói hờ hững của Tiểu Yêu lại vang lên:
- Để ta thành toàn cho ngươi!
- Xoẹt, xoẹt, xoẹt!
Lăng Tiêu trợn trừng mắt lên, cơ thể khổng lồ của La Ma Giao bị luồng kiếm khí do Tiểu Yêu hóa thành chém xuống ba kiếm rồi biến thành bốn đoạn.
- Trời...sao lại như thế được, sao ngươi lại có thực lực giết chết ta được?
La Ma Giao cũng không chết đi ngay lập tức, vị trí bảy tấc trên đầu nó đang điên cuồng phun máu ra bên ngoài. Trên mặt hồ cứng rắn lập tức xuất hiện một vũng máu rắn khổng lồ.
- Hừ! Đứng trước mặt một vị thần như ta mà dám nói bừa ta không có năng lực giết chết ngươi à! La Ma Giao...xem ra những năm gần đây ngươi không có thiên địch, ngươi...đã yếu đi rất nhiều rồi!
Giọng nói lạnh lùng của Tiểu yêu không có bất kì tình cảm nào, nhưng không ai có thể nghe được trong âm thanh này có chút xem thường và khinh bỉ nào.
Đúng lúc này, một luồng hào quang hồng sắc từ trên đầu La Ma Giao tản ra giống như sương mù.
- Nhanh, chủ nhân, dùng cái bình của ngươi thu chúng nó lại đi!
Trong giọng nói lạnh lùng của Tiểu Yêu mang theo chút hưng phấn, hơi dồn dập.
- Đây là La Ma Hồng Kim Ti sao?
Lăng Tiêu tò mò hỏi một câu, nhưng những hành động của hắn cũng không chậm. Trong nháy mắt khi hắn mở miệng nói chuyện với Tiểu Yêu thì bình trữ vật đã xuất hiện bên trên.
Những làn hào quang màu đỏ này bị Lăng Tiêu thu vào, bên kia đột nhiên vang lên giọng nói cô đơn của La Ma Giao:
- Công chúa điện hạ cao quý, người đã thắng, cho ta một đường sống được không? Ta nhất định sẽ ghi nhớ ân huệ này trong lòng.
Ánh mắt La Ma Giao cũng lóe lên những luồng hào quang thành thật, giống như một tín đồ vô cùng thành kính.
- Giữ nó lại không chủ nhân?
Tiểu Yêu lại hỏi một câu trong đầu Lăng Tiêu.
- Giữ nó lại có tác dụng gì?
Lăng Tiêu thản nhiên hỏi ngược lại một câu.
Tiểu Yêu cũng không do dự, hồng quang đảo qua lập tức đâm thẳng vào vị trí cách đầu La Ma Giao bảy tấc. Sau khi phát ra một tiếng kêu thảm thiết, La Ma Giao lập tức bỏ mạng.
Lăng Tiêu lập tức vứt thân thể của La Ma Giao vào trong nhẫn trữ vật bây giờ đã trở nên vô cùng rộng lớn, có thể nói những hồng hoang cự thú này khắp người đều là bảo vật, nếu giữ lại để luyện khí luyện đan thì chính là những tài liệu cực phẩm.
Giọng nói của Tiểu Yêu lại vang lên trong đầu Lăng Tiêu:
- Chủ nhân, những thần tính này bị La Ma Giao hấp thu mất một phần, may mà không còn người nào khác phát hiện ra. Người hãy nhanh chóng đi xuống hấp thụ, có thể cảm ngộ được bao nhiêu hoàn toàn dựa vào chính bản thân ngài.
Lăng Tiêu gật đầu lên tiếng, hắn phát hiện ra hồ nước bên dưới kia đã khôi phục lại tình trạng ban đầu. Lúc này Lăng Tiêu lại có những nhận thức mới đối với sự thần kì của Tiểu Yêu, đồng thời sau mỗi khoảnh khắc Tiểu Yêu cũng có những hiểu biết mới về người thanh niên chủ nhân của mình.
- Sau khi hấp thu thần tính của ta, có lẽ hắn...sẽ đạt tới đỉnh phong chân chính, siêu việt hơn tất cả.
Tiểu Yêu hóa thành một cô gái xinh đẹp nhìn Lăng Tiêu đang trầm mình vào giữa thần tính trong hồ nước rồi thầm nghĩ trong lòng.