- Có ý tứ gì?
Lăng Tiêu khẽ mỉm cười. Sau đó nói:
- Không có ý tứ gì! Chỉ là muốn nói cho ngươi biết, Đại Sở quốc của ngươi lập quốc cũng được, mở mang lãnh thổ cũng thế, nhưng xung quanh thành Vọng Thiên này hai vạn dặm, là địa bàn của Thục Sơn ta! Mặc kệ là ngươi, hay là người nào khác, chỉ cần chưa được ta cho phép mà tiến vào vùng lãnh địa này, sẽ bị ta coi là khiêu khích. Mà các ngươi... không những là xâm nhập, còn tấn công vào nữa! Mạc Vong! Ngươi hiểu ý của ta chứ?
Mạc Vong biến sắc, rốt cục không kìm nổi lửa giận trong lòng:
- Lăng Tiêu! Ngươi nói hươu nói vượn! Thành Vọng Thiên thế lực lớn nhất cũng chỉ có thể ảnh hưởng đến ba bốn ngàn dặm, biến thành gấp đôi cũng chỉ sáu bảy ngàn dặm, khi nào thì thành phạm vi hai vạn dặm?
- Hiện tại!
Lăng Tiêu vô cùng xác định nhìn Mạc Vong, thản nhiên nói:
- Chính là hiện tại! Các ngươi thực sự nghĩ rằng tiến công địa bàn của ta, nhưng không cần phải trả giá chút nào rồi có thể rời đi sao?
- Được... được!
Mạc Vong bỗng nhiên bình tĩnh trở lại, đôi mắt lãnh đạm nhìn Lăng Tiêu, giống như là đang nhìn một người chết:
- Trẫm gặp qua người có lòng tham không đáy. Nhưng chưa từng gặp qua lòng tham như ngươi vậy! Vốn ta còn muốn nói chuyện hòa bình với ngươi, hiện tại xem ra, cũng đã không cần thiết rồi! Vậy ra tay đi! Để ta nhìn xem, rốt cuộc tông chủ Thục Sơn ngươi lợi hại, hay là quân Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kiem-lang-van/1845584/chuong-680.html