Ngô Anh thở dài một tiếng, sau đó nói :
- Thôi, đừng nói nữa, đêm qua có ta có một chút náo loạn. Ta nghĩ, con bé nhất định sẽ chạy đến Thục Sơn. Ngoại trừ nơi này thì nó còn có thể đi đâu chứ?
Lúc này, bên cạnh Lăng Tiêu có một người bật cười xì một tiếng, sau đó nói :
- Có ý tứ, đường đường là gia chủ của ba gia tộc lớn trong thành Vọng Thiên cũng trông không được con gái mình. Lại chạy tới cầu người khác, thật sự ta chưa thấy qua chuyện có ý tứ như vậy, Ngô gia chủ?
Ngô Anh nghe xong lời này, sắc mặt lập tức cứng đờ. Tuy nhiên lão cũng không nói gì, con trai Ngô Dong bên cạnh hơi hơi nhíu mày. Hắn biết rõ người nói chuyện, đối với người đứng đầu trong trong mười hai đại đệ tử Lăng Tiêu mang từ Nhân giới, cái tên mập mạp gọi là Thiên Viên, Ngô Dong cũng có chút xem thường những người Lăng Tiêu dẫn từ Nhân giới. Nguyên nhân chênh lệch quá lớn so với hắn! Căn bản là không cùng cấp bậc, so với bọn họ, Ngô Dong cũng cảm thấy giá trị con người mình rớt xuống.
Tuy nhiên người này nói chuyện chanh chua, thiếu chút nữa Ngô Dong nói vài câu.
- Vị này chính là Thiên Viên hiền chất phải không? Chúng ta là người thẳng thắng không nói tiếng lóng. Quan hệ giữa tiểu muội Tú Nhi và tông chủ Lăng Tiêu, trong lòng tất cả mọi người cũng biết rất rõ. Tuy nhiên Lăng Tiêu tông chủ cũng có thê tử, tiểu muội cũng đã chọn được người. Nếu như có người thấy tiểu muội xuất hiện ở Thục Sơn thì đối với mặt mũi của Lăng tông chủ … …
- Được rồi, được rồi.
Thiên Viên không kiên nhẫn cắt ngang lời nói của Ngô Dong. Tiểu mập mạp năm đó hiện tại đã trở thành một trong những nhân vật trung tâm của Thục Sơn, bĩu môi, cười với vẻ trêu tức :
- Ngài cũng đừng lộ ra vẻ trưởng bối trước mặt ta, nói thật cho ngươi biết, sau khi muội muội Ngô Tú Nhi của ngươi xuống núi Thục Sơn thì đã không còn quay lại! Cái gì mà xuất hiện ở Thục Sơn ta? Ngươi cho Thục Sơn là nơi nào? Sư phụ ta ngại mặt mũi không nói với người, ta đây sẽ nói cho ngươi, lão tử khinh thường Ngô gia các ngươi! Muốn nịnh bợt thế lực lớn, cũng phải chính Tú Nhi tiểu thư đồng ý mới đươc chứ? Giống như nhà các ngươi vậy sao … Hừ.
Thiên Viên vừa nói xong, còn chậc lưỡi, âm thanh chậc chậc, làm cho phụ tử hai người Ngô Anh và Ngô Dong giận đến sắc mặt xanh mét.
Ngô Anh chắp tay về phía Lăng Tiêu, sau đó nói :
- Lăng tông chủ, lão phu tự hỏi qua bao nhiêu năm rồi, trước đến giờ không có bạc đãi. Hôm nay lão phu làm càn một hồi, muốn nghe được một câu của Lăng tông chủ. Tú Nhi nàng … Rốt cuộc có ở Thục Sơn hay không?
Lăng Tiêu lắc đầu, ánh mắt vô cùng trong suốt, thản nhiên nói :
- Không có
Ngô Anh gật gật đầu với vẻ trầm trọng, quay về phía Ngô Dong nói :
- Chúng ta đi thôi.
- Nhưng … Phụ thân!
- Đi thôi!
Giọng nói Ngô Anh tăng thêm, sau đó xoay người bước đi. Người Ngô gia bất đắc dĩ cũng chỉ có thể đi theo sau gia chủ. Lúc này, Ngô Anh đột nhiên quay đầu lại nhìn Lăng Tiêu, hỏi với giọng cực nhanh :
- Nếu con gái ta làm thiếp ngươi có được không?
Sắc mặt Lăng Tiêu bình tĩnh, ánh mắt không dao động, lắc lắc đầu nói :
- Trong lòng Lăng Tiêu chỉ có tám vị thê tử, Tú Nhi ở trong lòng Lăng Tiêu vẫn chỉ là một tiểu muội muội đáng yêu. Thật ra, Ngô gia chủ người hẳn là hiểu được một điều, Lăng Tiêu ta cũng không như các gia tộc thế lực, không nhất thiết thành thể tử của ta mới nhận được sự che chở của ta! Mấy vạn môn nhân, thân nhân bằng hữu của ta … Cũng là người ta quan tâm. Ta vẫn sẽ trông chừng họ!
Trên mặt Ngô Anh bỗng nhiên lộ ra một chút biểu tình thoải mái, sau đó thi lễ về phía Lăng Tiêu thật sâu, một chữ cũng không nói liền quay người đi.
Thiên Viên đứng bên cạnh Lăng Tiêu, nhìn đoàn người đang càng lúc càng xa, quay đầu lại nhìn thoáng qua Lăng Tiêu, sau đó mới nhỏ giọng hỏi :
- Sư phụ, ngài thật sự không chuẩn bị với tiểu thư Ngô Tú Nhi … …
Lăng Tiêu liếc mắt nhìn Ngô Tú Nhi một cái, thản nhiên nói :
- Không nên hỏi chuyện không nên hỏi! Trở về tu luyện đi!
Thiên Viên thành thật ừ một tiếng, đừng nghĩ trước mặt mọi người họ là mười đại đệ tử phong quang của Thực Sơn nhưng ở trước mặt Lăng Tiêu, bọn họ chỉ là một đám cừu nhu thuận.
… ….
Ngô Dong đầy tâm sự đi theo bên cạnh phụ thân, đợi sau khi đi xa, hắn rốt cuộc không kiềm nổi lên tiếng hỏi :
- Phụ thân, tiểu muội nàng nhất định ở tại Thục Sơn, vì sao ngài?
Ngô Anh đột nhiên dừng bước chân, đứng ở đó, ánh mắt bình tĩnh nhìn vào đứa con cả mà mình đã ký thác hy vọng cao, lời nói sâu lắng :
- Dong nhi, con cảm thấy hiện tại Ngô gia có tư cách nói chuyện với Thục Sơn sao?
Ngô Dong lắc đầu, tuy nhiên lại giải bày :
- Hài nhi biết không được nhưng Tư Đồ gia … …
- Tư Đồ gia?
Ngô Anh thở dài thật sâu, sau đó nói :
- Chẳng lẽ con không hiểu được ý tứ trong lời nói của Lăng Tiêu? Hắn đang nói cho ta biết. Chuyện này không liên quan đến Ngô gia ta!
Ngô Dong ngẩn ra, sau khi đứng một lúc lâu không nói gì, nhìn đoàn người rời đi của phụ thân, Ngô Dong thì thào tự nói với thần tình mất mát :
- Không liên quan tới Ngô gia sao? Ha ha ha ha … Thật đúng, thật đúng là xem thường ngươi!
… ….
Ngô Tú Nhi ở trong thế giới đỉnh, cùng với Lăng Vận Nhi hai người đang chọn một động phủ tu luyện ở trên một ngọn núi cao nhất, cảm tình hai người vốn rất tốt cho nên tới nơi này rồi, cùng ở chung như trước, cách chỗ các nàng không xa chính là động phủ của đám người Lam Hi, Nha Nha và Lam Thiên Mai.
Ngô Tú Nhi ngồi ở cửa, đôi mắt nhìn điểm cuối trong thế giới đỉnh ở hư vô mờ mịt xa xôi. Lăng Vận Nhi ngồi bên cạnh người nàng, cười hì hì nói :
- Tú Nhi tỷ tỷ còn đang suy nghĩ ca ca ta sao?
- Hả? Không có, không có!
Ngô Tú Nhi liên tục xua tay, sắc mặt ửng đỏ nói :
- Kỳ thật … Ta biết, các cô cũng đang giúp đỡ ta. Nhưng hôm nay ta đã nghĩ thông! Từ nay về sau, ta muốn dùng tất cả tâm tư vào chuyện tu luyện! Nếu không thể gả cho hắn, vậy ta cũng muốn trở thành một người giúp đỡ hắn!
- Tú Nhi tỷ tỷ … …
- Vận Nhi, cô không cần khuyên ta, thật ra hiện tại ta rất vui vẻ. Ít nhất ta cũng biết, hắn không phải không muốn quan tâm ta. Mặc kệ loại quan tâm này có liên quan đến tình cảm hay không, ta cũng rất vui! Theo thực lực nâng cao, ta càng ngày càng có thể cảm giác được loại uy lực pháp tắc thiên địa, điều này cũng khiến ta mê muội vô cùng! Ta biết, ca ca ngươi là người tốt, ta hiểu hắn.
Rốt cuộc Lăng Vận Nhi cười trấn an, sau đó nói :
- Tỷ có thể nghĩ như vậy là tốt rồi. Thật ra, tỷ thấy ta và tỷ tỷ của ta, cứ một mình như vậy chẳng phải vẫn tốt sao? Hiện tại tình thế phức tạp trong Thánh Vực hay thay đổi. Chúng ta chỉ cần cố gắng nâng cao thực lực thêm thì mới có thể khiến thực lực chỉnh thể của Thục Sơn thành thứ mà bất cứ kẻ nào cũng không dám coi thường!
Ngô Tú Nhi kiên định gật đầu, sau đó nhoẻn miệng cười :
- Vận Nhi, chúng ta cùng nhau cố gắng!
… ….
Con gái Ngô gia mất tích, cũng không có sóng gió quá lớn ở Nam châu. Hiện tại thứ nhất Nam châu cũng không như năm xưa có một nhà lớn Liên Minh Nam châu. Thứ hai một vài năm gần đây, Nam châu đã không còn yên tĩnh, chung quanh nổi lên phân tranh!
Không ai biết vì sao, cũng không ai có thể đủ ngăn chặn, một thời kì trước nay chưa từng có. Cứ như vậy mà phủ xuống Nam châu Thánh Vực cùng với những châu khác!
- Bẩm báo đại công tử, hai nhà Lãnh gia và Lý gia đã đầu hàng, còn Văn gia thì không đầu hàng nên toàn bộ đều bị chúng ta diệt khẩu!
Trong mật thất của Tư Đồ gia, một người áo đen cả người phát tán ra sát khí lạnh lẽo quỳ gối xuống đó, cúi đầu trầm giọng nói.
Đối diện là người thanh niên đứng đưa lưng về sau đang xoay người lại, rõ ràng chính là đại công tử Tư Đồ Bằng Hạc của Tư Đồ gia! Lúc này vẻ mặt hắn bình tĩnh, nhẹ giọng nói :
- Làm rất tốt! Cứ tiếp tục.
Người đó gật gật đầu, sau đó đứng dậy, lại nói tiếp :
- Đại công tử, Ngô gia không biết điều, không ngờ nói dối tiểu thư Ngô Tú Nhi của bọn họ mất tích không thấy. Người xem có cần thuộc hạ phái người hay không … …
Tư Đồ Bằng Hạc khoát tay, nói với vẻ không kiên nhẫn :
- Làm tốt chuyện của người là được rồi!
Người đó biến sắc, nói với thái độ kính cẩn :
- Thuộc hạ đã biết!
- Đi nói cho các huynh đệ, bọn họ vất vả rồi! Một thời kì lớn có thể tạo ra thực lực cá nhân đã tiến đến! Phàm là người chết trận, cha mẹ thân nhân của bọn họ đều được đến Tư Đồ gia an dưỡng! Nếu còn sống thì sau này được phong vương, phong tước, sắp tới sẽ trở thành một phương bá chủ ở Thánh Vực!
Trong ánh mắt của người áo đen bộc phát ra một luồng hào quang cực nóng, sau đó nói :
- Thuộc hạ nhất định nói lời của đại công tử cho các huynh đệ nghe!
Nói xong, người áo đên lui về sau một bước, nói :
- Không còn chuyện gì thì thuộc hạ xin cáo lui. Nguồn: truyentop.net
- Đi thôi … Đợi chút. Ở nơi Bằng Phi … Gần đây có thể có động tĩnh gì không?
- Chỗ nhị công tử … Nghe nói người của bọn họ trước đây mấy ngày công chiếm Chúc gia trang, Hồng Sơn trấn cùng với Huyết Kiếm môn!
- Ừ, ta biết rồi, ngươi đi xuống đi!
Tư Đồ Bằng Hạc dường như phất tay có chút mỏi mệt, sau khi người áo đen rời đi, nụ cười trên mặt Tư Đồ Bằng Hạc dần dần biến mất, thay vào đó là một loại cảm xúc ngưng trọng.
Không ai hiểu biết người đệ đệ của hắn bằng hắn – Giởi về ngụy trang, dã tâm lớn, giỏi về kích động cảm xúc của thủ hạ, lòng lang dạ sói mà lại còn có quỷ kế đa đoan … Đối mặt với đối thủ như vậy, Tư Đồ Bằng Hạc cảm thấy mình có loại cảm giác tâm lực suy giảm.
Loại cảm giác này thường xuyên tra tấn hắn, khiến hắn có loại cảm giác gần như sụp đổ. Nhưng hắn vẫn không thể sụp đổ, không thể buông xuôi, lại càng không thể biểu hiện ra vẻ yếu đuối!
Cho dù vị hôn thể quái lạ kia khiến hắn mất mặt nhưng hắn vẫn nhẫn nại, trong lòng thống hận hết thảy, thống hận phụ thân của mình. Ngô Tú Nhi kia rõ ràng truyền đạt ngầm với Lăng Tiêu, vì sao còn không bỏ qua chuyện hôn nhân định sẵn? Muốn thông qua chuyện quan hệ tốt với Lăng Tiêu? Đây rõ ràng là muốn trở mặt mà!
Cho tới bây giờ Tư Đồ Bằng Phi vẫn chưa hiểu rõ, lấy chỉ số thông minh và đường tin tức của phụ thân, sẽ không nắm rõ chuyện này sao?
Như vậy, vì sao … Ông còn muốn duy trì chuyện hôn nhân gia tộc hoàn toàn không ngang nhau?
Tư Đồ Bằng Hạc đột nhiên cảm giác cả người mình có chút phát lạnh.
Trong ánh mắt đồng dạng cũng tràn đầy hào quang oán hận, khoanh tay đứng thẳng, đối diện là bức tranh thủy mặc khổ lớn ở trên tường. Dãy núi nguy nga đẹp kia đột nhiên hình thành một khuôn mặt người.
Một hồi liền biến thành Lăng Tiêu, một hồi liền biến thành Ngô Tú Nhi, một hồi … Lại biến thành phụ thân và đệ đệ của hắn.
Gân xanh nổi lên trên trán Tư Đồ Bằng Phi, giương miệng, phát ra gào không tiếng động. Một cảnh tượng kinh người lúc này bỗng nhiên xảy ra, thân hình Tư Đồ Bằng Hạc đột nhiên như một thứ gì bị vỡ từ trong, khuôn mặt vốn anh tuấn càng trở nên vặn vẹo.
Sau khoảnh khắc đó, một ác ma khủng bố xuất hiện ở dưới mật thất của Tư Đồ gia, một âm thanh trầm muộn quanh quẩn.
- Nhận kế thừa của ta, trở thành một thế hệ Ma tộc vương giả đi!