Nghĩ lại trên tu chân giới, có rất nhiều người bị kẹt ở trong cánh cửa quan trọng này, giống như những người không có thiên phú phải dừng ở cảnh giới Kim Đan, thành tựu của một đời cũng chỉ là như vậy thôi.
Lăng Tiêu khoanh chân ngồi xuống, dưới sự hỗ trợ của tâm pháp khổng lồ, chỉ trong khoảnh khắc hắn đã tiến vào một khoảng không rực sáng. Hắn dùng tất cả những hiểu biết về pháp tắc thiên địa, những cảm ngộ đối với thiên đạo, những lĩnh ngộ đối với nhân sinh, những gì hiểu rõ về thất tình lục dục…Tất cả mọi thứ đều được Lăng Tiêu hồi tưởng rất có hệ thống trong lòng.
Dần dần Lăng Tiêu tiến vào một trạng thái nhập định, một luồng lực lượng kỳ lạ từ trong cơ thể hắn lặng lẽ xuyên qua thủ thuật che mắt được bố trí bên ngoài. Lực lượng này liên tục lan rộng về bốn phương tám hướng. Nguồn truyện: truyentop.net
Một luồng hào quang từ trên đỉnh đầu Lăng Tiêu xuyên qua vài vạn thước núi đá rồi phóng thẳng lên trời.
Trên bầu trời lập tức sinh ra rất nhiều hiện tượng lạ, đầu tiên là xuất hiện những đám mây bảy màu rồi liên tục ngưng tụ lại. Trong những đám mây này giống như có tiên âm phát ra, toàn bộ thiên địa quanh bờ biển sinh ra rất nhiều loại ánh sáng mang theo điềm lành.
… ….
Khoảnh khắc này dưới đáy biển sâu có một bóng người màu xám, đôi mắt đang phát ra những luồng sáng đanh nhìn về phía cảnh tượng vô cùng kỳ lạ ở bờ biển phương xa, cười vênh váo:
- Ha ha, xem ra ông trời đối với Thanh Loan ta không tệ. Tuy đánh mất hai kiện bảo bối, nhưng bây giờ lại cho ta cơ hội tìm được một kiện bảo vật khác mạnh mẽ hơn!
Mà lúc này trong cơ thể Lăng Tiêu cũng đã bắt đầu bốc lên một ngọn lửa hừng hực, ngọn lửa này giống như có thể thiêu đốt tất cả vạn vật khắp thế gian thành tro bụi. Nó đang đốt cháy tưng tấc từng tấc những kinh mạch vô cùng cứng rắn trong cơ thể Lăng Tiêu.
Mà cảm giác đau đớn này vượt qua rất xa những gì con người có thể chịu đựng được.
Đại Tự Tại Tâm Kinh tự động vang lên trong đầu Lăng Tiêu, Tiểu Yêu với vẻ mặt lo lắng đi qua đi lại trong hang động. Thỉnh thoảng nàng lại đưa mắt nhìn vẻ mặt đau đớn đến mức dữ tợn của Lăng Tiêu, trong ánh mắt hiện lên những tia sáng vô cùng khó chịu.
Sau lưng Lăng Tiêu xuất hiện một pho tượng Pháp Tướng vô cùng khổng lồ. Lúc này Pháp Tướng đã cao một trượng, đang khoanh chân ngồi trên một đài sen, một tay đang dựng thẳng trước ngực, tay kia đang cầm lấy một chuỗi hạt do tất cả công quả tạo thành.
Rất nhiều đám mây vờn quanh pháp thân của Lăng Tiêu, lại có đủ loại âm thanh tốt đẹp vang lên trong hang động. Tiểu Yêu đang nóng ruột đi qua đi lại đột nhiên trở nên bình tĩnh, vẻ mặt nàng tràn đầy nghi hoặc rồi cau mày nhìn Lăng Tiêu và pho tượng Pháp Tướng khổng lồ phía sau người hắn. Nàng cảm thấy không hiểu, vì sao mỗi lần Pháp Tướng này của chủ nhân hiện thân thì nàng luôn có một loại cảm giác rất quen thuộc, rất thân thiết, dù tâm tình nàng như thế nào cũng có thể an tĩnh trở lại.
Loại cảm giác này trước đây cũng rõ ràng như vậy, trong ký ức của Tiểu Yêu cũng không có bấy kỳ cái gì liên quan đến thứ này, tất nhiên nàng cũng không biết được vì sao. Nhưng hôm nay khi Đại Tự Tại Tâm Kinh của Lăng Tiêu càng mạnh thì pháp thân hiện ra không lớn như ngày xưa nhưng những năng lượng dao động ở bên trên lại rất kinh người.
Đồng thời Huyền Thiên, Phệ Hồn Ma Võng, Hàm Hàn Bảo Đỉnh và những tài liệu luyện khí đang chất đống như núi trong nhẫn của Lăng Tiêu đều rơi vào trong một loại cảnh giới khá huyền diệu, giống như được khí tiên bồi dưỡng thì hòn đá cũng sinh ra linh tính vậy. Tất cả pháp bảo và tài liệu luyện khí trong tay Lăng Tiêu bị bao phủ trong lồng khí tức này đều sinh ra những biến hóa khổng lồ so với trước đây.
Nói thật, Lăng Tiêu rất muốn rên rỉ thành tiếng. Ngọn lửa vô danh trong cơ thể hắn đang đốt cháy từng tấc kinh mạch, thật sự là giày vò hơn rất nhiều so với cảm giác róc xương róc thịt khi lăng trì.
Thậm chí có rất nhiều người coi quá trình đột phá lên Độ Kiếp Kỳ là một tiểu Thiên Kiếp.
Tiểu Thiên Kiếp này chính là thử thách về ý chí và xác thịt đối với người tu chân. Nếu ý chí kém, thậm chí còn bị tâm ma phản phệ rồi rơi vào tình cảnh tẩu hỏa nhập ma.
Mà xác thịt cũng có sự thay đổi, chân nguyên cuồn cuộn mất sạch, đây thật sự là một khảo nghiệm năng lực chịu đựng đối với người tu chân. Dù ngươi tu hữu tình đạo hay là vô tình đạo, cũng không có người nào muốn trơ mắt nhìn những thực lực mình đã tích lũy sau không biết bao năm, lại biến mất từng chút từng chút một.
Đây là nguyên nhân cơ bản mà hầu như là những cường giả đứng ở đỉnh phong trong Thánh Vực…Những cường giả cảnh giới đại viên mãn đỉnh phong, hơn mười vạn năm sau Thần chiến không có người nào đột phá cảnh giới đại viên mãn.
Điều này cũng giống như một người phàm nhân dùng thời gian cả đời để phấn đấu, nổ lực. Hắn dựa vào trí thông minh của mình, dựa vào sự sáng suốt và tinh thần can đảm, cuối cùng cũng đạt được những thành tựu khổng lồ. Hắn đứng trên đỉnh của thế giới phàm nhân, có rất nhiều tiền bạc, được người đời kính trọng.
Sau đó đột nhiên tất cả mọi thứ của hắn lại bắt đầu mất đi, lại trở về tình cảnh tay trắng giống như ngày xưa. Lúc này nếu hắn lại cố gắng, lại nỗ lực thì cuối cùng cũng có thể đạt được những thành công huy hoàng như xưa…Nhưng những chuyện thế này hầu như không ai có thể làm được.
Nhưng Lăng Tiêu lại đạt được rất nhiều tích lũy và truyền thừa của người tu chân trong tu chân giới, đối với những tình cảnh lúc này quả thật rõ ràng giống như đói bụng muốn ăn cơm mà thôi.
Cho nên tuy Lăng Tiêu liên tục bị những cơn đau khổng lồ quấy nhiễu tinh thần và xác thịt, tuy kinh mạch đã khô héo lại từng chút một, chân nguyên nhanh chóng biến mất, tuy Lăng Tiêu đã cảm thấy thực lực của mình đang hạ thấp xuống với một tốc độ không thể tin… ….
Nhưng Lăng Tiêu vẫn cứ thản nhiên như không có chuyện gì.
Thậm chí Lăng Tiêu cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Vẻ mặt dữ tợn của hắn cũng dần trở nên thư thái hơn. Con người là một loài chủng tộc có thể thích ứng với hoàn cảnh nhanh nhất, dù hoàn cảnh có ác liệt thế nào, con người cuối cùng cũng có thể thích ứng cũng có thể dung hợp.
Lúc này phong thái của Lăng Tiêu ổn đinh như núi cao, đây là kết tinh trí tuệ của rất nhiều thế hệ qua rất nhiều năm trên tu chân giới. Không biết tổ tiên đã tìm tòi được bao nhiêu năm mới có thể tạo thành một hệ thống hoàn chỉnh thế này, mới có thể để Lăng Tiêu ngồi ở nơi đây thả lỏng tu luyện như vậy.
Một ngày đã trôi qua, tuy ở địa phương thế này rất ít người nhưng những đám mây ngũ sắc đã xuất hiện rất lâu mà không tan trên bầu trời và luồng năng lượng thần bí kia đã gây ra sự chú ý của một số tồn tại cường đại. Trên thế giới này mãi mãi không có chuyện gì nhìn không rõ, cho nên một số tin tức đã được truyền ra bên ngoài.
Một tháng sau ở một địa phương phía tây nam Nam Châu, rất nhiều cường giả cao cấp của Nam Châu tập trung tại đây. Căn cứ vào kinh nghiệm trước đây, dị tượng này xuất hiện trên không trung càng lâu thì chứng tỏ bảo vật lại càng mạnh mẽ. Một khi người nào đạt được và sử dụng bảo vậy này thì thực lực của bản thân người đó sẽ được tăng cường lên gấp mấy lần, thậm chí là mấy chục lần.
Liên Minh Nam Châu và Liên Minh Phương Nam cũng vì tình cảnh này mà lần đầu tiên xảy ra sự va chạm kịch liệt.
Liên Minh Phương Nam đã vài lần hao binh tổn tướng ở chỗ Lăng Tiêu, tuy có chút thiệt hại nhưng trên thực tế lại không gây ra chút thương tổn nào đến căn bản của bọn họ. Những gia tộc mạnh đều có lực lượng thật sự thuộc về bọn họ, lực lượng này ngoại nhân thường không biết được. Ngay như gia tộc Tư Đồ, thực lực của bản thân Tư Đồ Dũng tộc trưởng kiêm minh chủ Liên Minh Nam Châu cũng không ai biết được mạnh mẽ thế nào. Những người con của hắn cũng là như vậy, nhưng không ai dám phủ nhận địa vị đệ nhất gia tộc Nam Châu của họ.
Nguyên nhân chính là vì những người ngoài không thể nhìn rõ lực lượng bí ẩn có tính chất quyết định mọi chuyện của gia tộc bọn họ.
Sau khi Liên Minh Phương Nam được thành lập thì Liên Minh Nam Châu chỉ tỏ thái độ rất lấy làm tiếc. Đồng thời cũng cắt đứt tất cả quan hệ đối với người của Tôn gia đứng đằng sau chuyện này, bao gồm rất nhiều lĩnh vực và đủ loại hợp tác làm ăn.
Ngoại trừ những điều đó thì không biểu lộ ra những thái độ thù địch nào quá nghiêm trọng. Nhưng từ khi Liên Minh Phương Nam được thành lập đến nay vẫn luôn coi Liên Minh Nam Châu là kẻ thù, đồng thời còn cho rằng một ngày nào đó bọn họ sẽ lật đổ địa vị nhà Tư Đồ sau đó lại thống nhất Nam Châu, trở thành bá chủ thật sự của Nam Châu.
Lần này, trong chu vi vạn dặm ngoài bờ biển không có bất kỳ hộ dân nào sinh sống lại trở thành chiến trường của hai thế lực khổng lồ. Liên Minh Nam Châu lần đầu tiên phát ra âm thanh cực lớn của mình:
- Người Liên Minh Phương Nam nếu dám đoạt bảo, những thành viên Liên Minh Nam Châu có quyền đem những tên đó chém chết.
Đây là câu nói của Tư Đồ Dũng khi động viên lực lượng trước cuộc chiến.
Tôn Hạo Thiên gia chủ Tôn gia đồng thời cũng là minh chủ Liên Minh Phương Nam cũng không tỏ ra yếu kém mà phản kích lại:
- Một tổ chức đã sắp hết thời mà dám to mồm trâng tráo, trên chiến trường cứ dựa vào bản lĩnh chân thực đi.
Vậy là chiến tranh giữa hai liên minh chính thức bắt đầu khi Lăng Tiêu bế quan tiến lên Độ Kiếp Kỳ.
Tất cả những cánh quân đầu tiên hai bên đưa ra đều là quân đội do những gia tộc có thế lực hạng trung nuôi dưỡng. Hầu như đều có thực lực Kiếm Thánh và Kiếm Thần, loại chiến tranh tiêu hao này chỉ có tác dụng so sánh sỹ khí mà thôi.
Xem ra bên nào tàn nhẫn nhất thì đội ngũ bên đó sẽ cơ bản giành được chiến thắng.
Khi đã động thủ thì Tôn Hạo Thiên mới phát hiện được Liên Minh Nam Châu chỉ còn lại vài bộ phận gia tộc mà thực lực vẫn còn mạnh mẽ như vậy.
Tư Đồ Thế Gia đệ nhất gia tộc Nam Châu trong Thánh Vực cũng không để những người ủng hộ phải thất vọng, phái ra hơn mười vạn quân đội riêng của gia tộc tham gia vào trận chiến tranh tà ác và vô nghĩa này.
Hai bên đánh nhau làm cho một vài cường giả đang cư trú ở đây cảm thấy kinh hoàng. Đặc biệt là Thanh Loan từ tận hải ngoại đi đến chỗ này, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng phẫn nộ. Hắn thầm nghĩ:
- Hai đám nhân loại đáng chết không biết tìm chỗ nào khác mà đánh nhau à? sao cứ phải đâm đầu vào địa phương này?
- Bảo vật xuất thổ mà nhìn thấy các ngươi thì cũng choáng váng rồi!
Mà thực tế thì trong lòng Thanh Loan cũng hiểu rõ một điều:
- Hy vọng muốn đoạt được bảo vật của mình vô cùng mỏng manh, vì tất cả những tên thực lực cực mạnh của hai phương thế lực đều đã tập trung chỗ này rồi.
Nhưng trong lòng người nào cũng có chút tin tưởng vào vận may, ai cũng thầm nghĩ:
- Biết đâu mình số đỏ, bảo vật này sẽ vào tay mình.
Thanh Loan đột nhiên cảm giác được một luồng khí tức vô cùng quen thuộc lóe qua bên cạnh mình. Khi hắn mở mắt ra nhìn thì thấy ở trên mặt đất không xa có một con hắc hổ khổng lồ lông mao toàn thân bóng loáng. Con hổ đang bước đi với nhịp điệu vừa cường tráng mà lại vừa tao nhã, nó đang đi đến một rừng cây bên bờ biển.
- Này! Đại Lão Hổ!
Thanh Loan đột nhiên cảm thấy mình đã tìm được người để phát tiết oán hận trong lòng:
- Lại đây, lại đây!
Vì Kim Hổ cảm ứng được chỗ này có khí tức của chủ nhân nên mới không cầm lòng được phải đi đến. Nó cũng chẳng hiểu vì sao mình lại phải đến đây rồi lại phải đứng ngây ngẩn một lúc lâu. Sau thời gian một trăm năm thực lực của nó đã đột phá đến một cảnh giới kinh người rồi.
Kim Hổ có huyết mạch vương giả của Ma Tộc nên cũng nhận được rất nhiều chiếu cố trong Thánh Vực. Ma tộc đã lấy bí pháp của bản tộc đề thăng thực lực cho hắn. Sau một trăm năm, Kim Hổ không còn là thanh niên lăng lệ giống như lưỡi đao năm xưa, mà đã trở thành một vương giả oai phong, một cường giả chân chính.