Chương trước
Chương sau
- Bệ hạ, đã xảy ra chuyện gì?
Vừa nhìn thấy nữ hoàng bệ hạ, hai mắt Motor lập tức đỏ lên, quỳ một gối xuống đất, trong giọng nói còn mang theo một tia nghẹn ngào.
Nữ hoàng Tinh linh hai tay ôm ngực, sắc mặt ửng đỏ, biểu tình cực kỳ cổ quái, sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại, khôi phục bộ dáng cao ngạo trong trẻo nhưng lạnh lùng, thản nhiên nói:
- Không có gì, Motor, ngươi thực hiện nhiệm vụ mà ta giao cho thế nào vậy?
Motor cúi gằm mặt xuống đất. Đối diện với nữ hoàng bệ hạ, y không dám lộ ra nửa điểm kiêu ngạo. Huống chi, nếu hôm nay không có nữ hoàng bệ hạ tự mình tới, sợ rằng y còn xấu mặt hơn nữa. Để cho một nhân loại hèn kém dùng kiếm khống chế, vậy mà y lại không hề thể hiện chút dũng cảm nào, hoàn toàn vứt bỏ hết tôn nghiêm của bản thân!
Mặc dù Motor tự cho rằng nhân loại đó là vô sỉ và đê tiện, nhưng thực lực y không bằng người ta chính là một sự thật không thể tranh cãi.
Nữ hoàng Tinh linh hơi hơi do dự một chút, sau đó giọng điệu lạnh lẽo nói:
- Nhân loại này đã dám khiêu khích Tinh Linh tộc ta như vậy, ta cho phép các ngươi ... giết hắn!
Nữ hoàng Tinh linh vừa nói ra lời này, đám Tinh linh lập tức sửng sốt, cảm giác khi nữ hoàng nói dường như đang nghiến răng nghiến lợi như thể có thâm cừu đại hận đối với nhân loại đó.
Bình tĩnh mà xem xét, Tinh Linh tộc quả thật là một chủng tộc yêu chuộng hòa bình. Chữ "giết" này cực kỳ ít khi được thốt ra từ miệng họ. Nếu không, bao nhiêu nhân loại buôn lậu, bắt cóc nữ Tinh linh như vậy mà không hề thấy Tinh Linh tộc giết chết ai cả.
- Đúng vậy, các ngươi có thể giết hắn
Vẻ ửng đỏ trên khuôn mặt Nữ hoàng Tinh linh vẫn chưa hề lui nhưng giọng điệu của nàng lại càng kiên định, như thể thốt lên từ trong trái tim.
Lăng Tiêu nhắm mắt ngưng thần, khoanh chân ngồi xuống. Chân nguyên trong cơ thể từ tử phủ nhè nhẹ tiến vào kinh mạch toàn thân, tới nơi bị thương ở bả vai, khôi phục lại thương thế bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Đồng thời, tử bên trong phủ, chiến giáp màu vàng trên người nguyên anh phát ra hào quang cực kỳ chói mắt! Hai mắt của nguyên anh trợn lên, trong ánh mắt bắn ra hào quang phẫn nộ!
Lăng Tiêu nổi giận!
Đây có lẽ là lần đầu tiên từ khi đi vào thế giới này Lăng Tiêu bị ăn đòn đau như vậy.
Hơn nữa, lại là tai bay vạ gió!
Cho dù là bởi vì băng hải bí tộc, nhưng về tình về lý, chuyện này đều không nên tìm tới trên đầu Lăng Tiêu. Huống chi, Lăng Tiêu cũng căn bản sẽ không đáp ứng loại yêu cầu vớ vẩn này của bọn họ.
Tuy rằng Lăng Tiêu có thể tự mình luyện chế ra đan dược hoàn toàn có thể thay thế được Băng Tinh Thiên Tằm, nhưng ở sâu trong nội tâm, Lăng Tiêu đã sớm coi băng hải bí tộc trở thành con dân của mình!
Người ta sống không nên chỉ chăm chú vào hai chữ "lợi ích"! Con người đều có tình cảm, những người của băng hải bí tộc vô cùng tín ngưỡng và thành kính đối với Lăng Tiêu. Đối với họ, Lăng Tiêu chính là thần thực sự của họ.
Nếu Lăng Tiêu vứt bỏ bọn họ, chỉ sợ tu vi của bản thân hắn cũng bị ảnh hưởng rất lớn. Chớ nói Lăng Tiêu tu luyện hữu tình đạo, cho dù là những lão già tu luyện vô tình đạo ở Tu Chân Giới, nếu có người ức hiếp người trong sơn môn của họ, xem ai có thể ngồi yên được chứ? Nếu không đánh cho đối phuonwg cả thể xác và linh hồn đều tiêu diệt thì quả thực thẹn với ba chữ "người tu chân"!
Tuy rằng Lăng Tiêu vừa mới triêu đùa Nữ hoàng Tinh linh một chút, chặt đứt tinh thần lực uy áp của nàng, nhưng trước mắt, nguyên anh của Lăng Tiêu xuất khiếu căn bản không thể thương tổn được đối phương. Nếu dừng lại thời gian lâu, ngược lại sẽ bị đối phương phát hiện. Nếu cứ bất chấp tất cả mà lao vào tấn công, vậy thì cho dù nguyên anh đã ngưng thành chiến giáp cộng với Đại Tự Tại Tâm Kinh, chỉ sợ cũng sẽ bị trọng thương!
Cảnh giới Xuất Khiếu, chỉ cần nguyên anh bất diệt, thân thể không hủy, vậy là Lăng Tiêu có năng lực tự chữa trị vô tận. Tuy nhiên, về cơ bản Lăng Tiêu lại chẳng hiểu biết gì thực lực chân chính của Nữ hoàng Tinh linh. Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net - www.truyentop.net
Trong tay đối phương khẳng định là có bảo vật tăng phúc cho tinh thần lực. Thực lực bản thân của Nữ hoàng Tinh linh nhiều nhất cũng chỉ là tiêu chuẩn Kiếm Thánh sơ cấp. Tuy rằng không biết vì sao không tiến vào Thánh Vực, tuy nhiên đám người Tư Không Dương chẳng phải cũng có người đã đạt tới thực lực Kiếm Thánh sơ cấp sao? Chắc chắn là họ đều có biện pháp áp chế thực lực. Lăng Tiêu thực ra cũng không xa lạ gì điểm này.
Ở Tu Chân Giới, cũng có công pháp áp chế thực lực, có những người tu chân không muốn phi thăng, hoặc là có tâm nguyện chưa xong. Cảnh giới Đại Thừa kỳ, thậm chí có thể áp chế đến Hợp Thể kỳ, tức là giảm tới hai cấp thực lực.
Mọi người của Long tộc bỗng nhiên cảm thấy áp lực giảm mạnh, đồng thời thấy Lăng Tiêu khoanh chân ngồi xuống, dường như đang vận công khôi phục. Tất cả mọi người Long tộc đều có chút giận, Tinh Linh tộc làm như vậy, rõ ràng là không để ý liên minh giữa hai tộc, không để ý tới sự tồn tại của Long tộc.
Tuy rằng Long hoàng không ở đây, bọn họ không thể tự tiện phát sinh xung đột với Tinh linh tộc, nhưng vẫn tự động vây thành một vòng tròn, bảo hộ Lăng Tiêu ở bên trong.
Long Đằng lạnh mắt thấy một đám người từ trong rừng rậm đi ra, cũng không thấy Nữ hoàng Tinh linh. Tuy rằng không biết Nữ hoàng Tinh linh có gì bất trắc hay không nhưng buộc phải cắt đứt công kích nhằm vào Lăng Tiêu, vậy có thể xác định được rằng, vị Nữ hoàng Tinh linh cao cao tại thượng nhất định là ăn phải chút thiệt thòi rồi. Chỉ cần nhìn những ánh mắt âm u lạnh lùng của đám Tinh linh là có thể biết được.
- Long Đằng trưởng lão, mời các ngươi tránh ra! Đây chính là ân oán giữa Tinh linh tộc và nhân loại này!
Motor dường như lại khôi phục được sự cao ngạo lúc trước. Trong tay y lúc này có thêm một cây cung màu lục ngọc, trên thân cung có dao động nguyên tố hùng mạnh. Tinh Linh tộc gần như chính là thần xạ thủ trời sinh, cung tiễn của bọn họ đều có lực sát thương rất mạnh, cho dù là Long tộc cũng không nguyện dễ dàng đối mặt cung tiễn của Tinh Linh tộc.
- Motor, ngươi phải biết rõ, nhân loại này chính là khách quý của Long tộc!
Tuy rằng chưa được chính miệng Long hoàng thừa nhận, nhưng Long Đằng tin tưởng, chỉ cần Lăng Tiêu có thể giải quyết nan đề lớn nhất của Long tộc, được coi là khách quý cũng chưa tính là gì, chỉ sợ chính miệng Long hoàng sắc phong cho Lăng Tiêu làm Trưởng lão danh dự của Long tộc cũng không phải là không thể!
- Long Đằng, ngươi xác định, muốn là địch của Tinh linh tộc sao? Ngươi có thể đại biểu cho ý chí của Long hoàng sao?
Motor lạnh lùng nhìn Long Đằng, giọng điệu vô cùng cứng rắn. Thể diện vừa bị đánh mất khi nãy giờ đã lại trở về với Motor, hơn nữa, y đã được chính nữ hoàng bệ hạ tự mình ra lệnh, cho dù cắt đứt quan hệ với Long tộc cũng phải giết chết người này.
Hơn nữa, Nữ hoàng Tinh linh cũng không tin, Long tộc sẽ vì một nhân loại mà trở mặt với Tinh linh tộc.
Long Đằng hơi hơi trầm ngâm một chút, tuy rằng căm hận lời nói cứng rắn và vẻ kiêu ngạo của Motor nhưng quả thật lão cũng hơi do dự, đúng là không phải ai cũng có thể đại diện được cho ý chí của Long hoàng.
Lúc này, phía sau Long Đằng bỗng nhiên có một lão già mập mạp đi tới. Lão già này mày rậm mắt to, đầu đầy tóc bay rối, mặt râu quai nón, thoạt nhìn trông chẳng khác gì một lão già nhân loại lôi thôi. Tuy nhiên, Long Đằng vừa nhìn thấy lão già này đi ra thì thở phào nhẹ nhõm.
Tuy rằng Long Đằng có thân phận trưởng lão trong Long tộc nhưng dù sao cũng là mới được thăng tiến chưa lâu, nếu Lăng Tiêu có thể giải quyết vấn đề của Long tộc, như vậy địa vị của Long Đằng ở Long tộc là không gì sánh kịp! Chỉ có điều hiện tại ... lão cũng không dám nói chắc hoàn toàn. Nếu chẳng may khiến cho Long hoàng bất mãn, mà Lăng Tiêu lại không thể giải quyết vấn đề kia, vậy thì địa vị của lão cũng đáng phải lo ngại.
Nhưng lão già lôi thôi kia lại có thân phận quá mức hiển hách.
Sau khi lão già này biến hóa thì đặt một cái tên nhân loại là Long Vương! Đúng vậy, xét ở góc độ nhân loại thì cái tên này dường như vô cùng buồn cười, nhưng ở Long tộc, không phải ai cũng có thể được gọi là "Vương"!
Lão già tên Long Vương này chính là em trai ruột của Long hoàng đương đại, có thân phận thân vương chân chính ở Long tộc, đồng thời cũng là một hoàng kim cự long có dòng máu vương giả Long tộc!
Người khác đích xác không có cách nào đại biểu cho ý chí của Long hoàng, nhưng Long Vương ... là có thể!
- Người trẻ tuổi, ngài có thể thay biểu cho Tinh Linh tộc để nói chuyện sao?
Hình tượng của Long Vương thực sự không được tốt lắm, hơn nữa giọng điệu nói chuyện cũng không hề nghiêm khắc.
Điều này khiến Motor lập tức có chút khinh thường lão, liền ngạo mạn nói:
- Đương nhiên! Ta được đích thân nữ hoàng bệ hạ ra lệnh, phải giết chết tên nhân loại có gan phát ngôn sỉ nhục Tinh linh tộc.
- Được rồi, ta tiếp nhận khiêu chiến của Tinh Linh tộc các ngươi!
Long Vương vẫn giữ vẻ mặt không nóng không lạnh như trước, nhưng lời nói lại như trời long đất lở, lập tức khiến mấy Tinh linh kia gần như không nói được gì.
- Từ giờ trở đi, Long tộc và Tinh Linh tộc là địch nhân rồi.
Long Vương bình thản nói:
- Việc này ... là các ngươi tự tìm lấy!
Motor tuyệt đối không ngờ, Long tộc thật sự dám đoạn tuyệt quan hệ với Tinh linh tộc như vậy, hơn nữa còn dưới tình huống không có Long hoàng ở đây. Nữ hoàng bệ hạ ... thôi quên đi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.