Ở thế giới này, có thể tim được một người có thể cùng với mình song tu, hơn nữa, lại là nữ nhân mà chính mình yêu thích, loại cảm giác này thật sự làm cho Lăng Tiêu rất vui vê.
Người tu chân bình thường mà nói là rất cô độc, bởi vì bọn họ sống rất lâu, đại bộ phận thời gian của họ là bế quan tu luyện. Toàn bộ thời gian của người tu chân đều hướng tới tiên đạo, khát khao tu luyện đến Đại Thừa kỳ để có ngày phi thăng.
Trên thực tế từ trước đến nay, người tu luyện chân chính có thể phi thăng có mấy ai? Cho dù thế giới này linh khí thực sự rất dư thừa, thiên tài địa bảo vô cùng nhiều, chỉ có hắn một mình độc hưởng, nhưng như vậy là cái gì? Hắn cũng không thể cam đoan. chính bản thân mình nhất định có thể tu luyện đến bước cuối cùng phi thăng tiên giới. Mà hiện tại bây giờ, hắn muốn kết thành Kim Đan cũng là vô cùng khó khăn. Nếu ở sư môn, hắn có thể hỏi được sư phụ, nhưng ở đây hắn cũng chưa có một chút kinh nghiệm kết đan, thì cũng chỉ có thể tự bản thân mày mò mà thôi. Bởi vì kiếp trước, hắn cũng chưa có kinh nghiệm kết đan.
Quan trọng là...ở trong thế giới này, không ai có thể giống hắn, có bí quyết tu tiên ở Thục Sơn như vậy.
Cho nên, Lăng Tiêu mới có thể thập phần khát vọng, muốn nhanh chóng tăng lên thực lực đủ bảo vệ chính bản thân mình và người thân. Hiện tại, Lăng Tiêu rõ rằng đạo lý người mang ngọc quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-kiem-lang-van/1845161/chuong-257.html