Edit: Viochan♥
Đây là đâu? Mây trắng bay bay giống như lần đầu tiên bước vào cảnh trong mơ từ khi Vũ Tình đến Long Hiên.
“Đã đến lúc rồi, Lăng Ngạo Tuyết. Ngươi có thể về nhà!”
Vũ Tình nhìn chung quanh nhưng không nhìn thấy một bóng người nào. Không khỏi chột dạ, không phải là có ma chứ? Nàng bình sinh không làm chuyện trái với lương tâm, cho dù có ma thật thì chắc cũng không đến tìm nàng đâu.
“Ngươi là ai?”
“Nhanh như vậy mà đã quên ta rồi. Đau lòng quá đi! Ta là Tuỳ Phong.” Một người nửa trong suốt nháy mắt xuất hiện trước mặt nàng.
“Tuỳ Phong? Chính là Tuỳ Phong đã đưa ta đến đây ư?” Sao nàng lại xuất hiện? Muốn đưa ta quay về sao? Yê, rốt cục cũng có thể về nhà gặp cha mẹ, còn cả Quân và Tiểu Nhu nữa, yê… Vui quá đi mất.
“Đúng vậy. Tiểu nữ đúng là Tuỳ Phong, chưởng quản nhân duyên thời không. Ngươi và hoàng đế Long Hiên hoàng triều, Âu Dương Chính Hiên kiếp trước có một mối duyên tình chưa hết. Kiếp này đưa ngươi về Long Hiên hoàng triều để tiếp tục mối tình chưa xong này. Nay trần duyên đã xong, ngươi có thể về nhà…” Bằng không ngươi tưởng ta nhàm chán quá nên tùy tiện tìm ai đó xuyên không chơi chắc.
“Yê… Ta rốt cục cũng có thể về nhà.” Vũ Tình vui mừng nhảy dựng lên. Nếu cho nàng về từ lúc một năm trước chẳng phải nàng sẽ đỡ phải chịu khổ hơn sao? Tuỳ Phong này thật đáng ghét. Vũ Tình đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngao-khi-hoang-phi/2141695/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.