“Thừa ca, vỗ tay đi.” – Cố Phi trong máy quay đứng trước “micro” gỗ nói một câu.
Tưởng Thừa lúc này mới hoàn hồn lại, một tay giữ điện thoại, một tay ở trên đùi vỗ bộp bộp mấy cái, sau đó lại lấy tay đặt lên miệng huýt sáo một tiếng thật vang.
Cố Phi xách ghi ta từ trên sân khấu nhảy xuống, đi về bên cậu, lúc cậu định ngừng quay, Cố Phi nói: “Đừng gấp.”
“Hả?” – Tưởng Thừa đơ ra.
Cố Phi đi thẳng tới trước mặt cậu mới dừng lại, ôm lấy ghi ta: “Còn một đoạn nữa.”
Tưởng Thừa không lên tiếng, video trong điện thoại vừa hay có thể quay thấy tay của Cố Phi, ngón tay của cậu ta đặt lên dây đàn, tiếp đến là một đoạn reo dây.
Rất chậm, mỗi một nốt nhạc đều có thể nghe thấy thật rõ ràng.
Tốc dộ tăng dần lên, từng tầng nốt nhạc rành mạch từ ngón tay cậu ta nhảy ra, từ từ kết hợp thành một.
Với tốc độ reo dây ngày càng nhanh, khi tay trái Cố Phi trượt qua trên dây đàn mang theo nhịp điệu hài hòa kết hợp hoàn hảo với nhau.
Tâm tình vốn dĩ không hoàn toàn yên tĩnh của Tưởng Thừa lại lần nữa dâng lên, trong lơ đãng nhìn thấy tàn ảnh dưới ngón tay của Cố Phi, ngoại trừ âm nhạc tuyệt vời của ghi ta, còn có bàn tay đẹp tới chói mắt của Cố Phi ở trước mắt.
Khi âm nhạc cuối cùng cũng dừng lại, Tưởng Thừa vẫn giữ nguyên vị trí ban đầu, cho đến khi Cố Phi vươn tay qua khỏi điện thoại, nhẹ nhàng chà trên mặt cậu, cậu mới chợt phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-tat-da/1346982/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.