“Ts, mẹ nó cậu chụp cái gì đó!”. Tưởng Thừa mắng một câu, vào lúc này không có mặt cô bạn nhỏ Cố Miểu, cậu cũng không quan tâm chuyện đàng hoàng hay không đàng hoàng
Cố Phi không lên tiếng, lại quay về phía cậu làm mấy tiếng “tách tách” nữa .
Tưởng Thừa thấy biểu cảm trên mặt mình chắc không được tốt lắm, thể nào cũng trông méo mó cho xem.
“Tôi hỏi cậu đó!”. Cậu đi tới trước mặt Cố Phi, đưa tay muốn lấy đi máy chụp ảnh.
Cố Phi nhanh chóng đưa máy chụp ảnh lui về phía sau. “Hai trăm sáu mươi bảy tuổi”.
“Cái gì?”.Tưởng Thừa sửng sốt. “Cái gì hai trăm sáu mươi …… mấy?”.
“Hai trăm sáu mươi bảy”. Cố Phi lặp lại.
“Cái gì hai trăm sáu mươi bảy tuổi?”. Tưởng Thừa hỏi.
“Ông nội Tiểu Minh”. Cố Phi nói.
Tưởng Thừa nhìn chằm chằm cậu chừng ba mươi giây, không biết mình nên botay.com hay là nên nén cười.
Cuối cùng cậu chỉ vào máy ảnh của Cố Phi. “Đưa cho tôi, không thì xóa ngay”.
“Không thì cậu xem qua tí đi”. Cố Phi đưa máy ảnh đến.
Lúc Tưởng Thừa cầm lấy máy ảnh thấy khá là sốt ruột, chết sững, cứ nghĩ không khéo mình phải ném xuống đất luôn, sau đó mê man nhìn một đống nút trên máy ảnh.
Đừng nói là xóa hình, muốn xem ảnh chụp còn không biết nhấn vào đâu.
“Chỗ này”. Cố Phi đưa tay ấn một nút trên máy ảnh, hình chụp xuất hiện trên màn ảnh.
Tổng cộng bốn tấm, Tưởng Thừa im lặng lướt qua từng tấm .
Cậu vốn không có hứng thú gì với ảnh chụp của người khác, dù là ảnh chụp phong cảnh hay selfie cũng vậy, thà là tận mắt nhìn.
Bình thường đã thấy bản thân đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-tat-da/1346902/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.