Edit: Bongbong_nbo
Đây là lần thứ ba, ngồi tàu hỏa rời đi.
Mỗi một lần, người bên cạnh đều không giống nhau, tâm trạng cũng không giống, nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ thì cảm nhận cũng hoàn toàn không giống.
Tưởng Thừa nhấp một ngụm nước uống, mình đây cũng xem là đã trải qua khá phong phú.
Từ ngày ấy bị ném về nơi này đến nay, bất luận là cuộc sống, tình cảm, hay là tâm tình, đều đã hoàn toàn thay đổi, đây chắc là một khởi đầu mà ai cũng không đoán trước được.
Tưởng Thừa chẳng hề hối hận tất cả lựa chọn của mình, mỗi một lựa chọn, mỗi một quyết định, bất kể sau đó sẽ phát sinh cái gì, cậu đều sẽ không hối hận.
Cứ dữ dội như thế.
Cậu đem bình đồ uống duỗi tới bên cạnh, gõ gõ trên bình đồ uống của Phan Trí: ""Cạn ly.""
""Tùy ý thôi"" – Phan Trí liếc nhìn cậu – ""Đây là một bình lớn đấy.""
Tưởng Thừa cười cười, uống một ngụm.
Phan Trí cũng theo cậu uống một ngụm: ""Chúc thuận lợi.""
Lúc xe tới ga, Tưởng Thừa gửi tin nhắn cho Cố Phi.
– Bọn tôi tới rồi, cả đường thuận lợi, bây giờ trở về trường
– Thật tốt, tôi đang dẫn Nhị Miểu đốt pháo hoa đây
– Giúp tôi đốt hai cái đi
– Được
Gửi xong tin nhắn, Tưởng Thừa liền nhanh chóng thoát ra, mắt cũng không nhìn lên nữa, cũng sợ ngón tay mình đụng tới chỗ nào, giao diện sẽ bật lên.
Trên giao diện là hai tin nhắn không nhận được trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-tat-da-2/2647581/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.