Buổi tối, Tưởng Thừa theo thường lệ ""nghĩ trong đầu", đem nội dung môn học ngày mai đã học thuộc lòng xong trong khoảng thời gian ôn tập này sơ lược một lần, mấy ngày này, sách và ghi chép còn có đủ loại tài liệu ở trên bàn, cậu thậm chí không hề đụng qua nữa, vẫn cứ một mực sơ lược trong đầu nội dung đã ghi nhớ.
Cố Phi thì không nghĩ trong đầu, cũng không thể nghĩ cái gì, hôm nay thi đã rất bất ngờ, chắc là lần đầu tiên thành tích tốt nhất trong ba năm Cao trung của cậu, cậu cứ duy trì cảm giác này là được rồi.
Cậu đem cửa phòng ngủ đóng lại, ở trong phòng khách gọi cho Vương Húc cú điện thoại, hỏi thăm tình hình của Dịch Tĩnh.
Toán học của Dịch Tĩnh chưa thi xong đã bị đưa đi bệnh viện, tỉnh lại sau đó liền khóc lóc dữ dội, hơn một giây cũng không thể chờ ở bệnh viện, muốn về nhà ôn tập môn thi ngày mai.
""Vẫn còn phát sốt đấy"" - Vương Húc nói - ""Tôi cảm giác tâm trạng cậu ấy hiện tại quả là hỏng bét, như vậy ngày mai đi thi... cũng không dám nói có thể thi thành cái dạng gì nữa.""
""Cậu bây giờ ở nhà cậu ấy?"" - Cố Phi hỏi.
""Tôi có bản sự gì có thể lúc này đợi ở nhà cậu ấy chứ, lão Từ, lão Lỗ vừa mới qua rồi"" - Vương Húc thở dài - ""Tôi vẫn đứng ở dưới lầu đây.""
""Cậu trước tiên trở về đi"" - Cố Phi nói - ""Cậu ngày mai dù sao cũng không thể bỏ thi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-tat-da-2/2647525/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.