Loại suy nghĩ rất không lành mạnh này một khi bắt đầu thì tựa như với con chó ngu ngốc tranh thức ăn lôi lôi kéo kéo không ngừng, thậm chí ngay cả một cái chậu để ăn cũng gặm không xong.
Và trước mắt cậu không chỉ không có biện pháp gặm chậu, thức ăn thậm chí cũng ăn không vào.
Trợn mắt nhìn Cố Phi cả buổi, cuối cùng chỉ có thể buồn bực mà đi tới vỗ bàn tay trên lưng cậu ta một cái, sau đó kéo lưng quần thể thao của cậu ta ra, bóp trên mông cậu ta.
"Ặc" – Cố Phi giật mình, quay đầu lại nhìn cậu – "Làm sao thế?"
"... Quất cậu." – Tưởng Thừa đem quần cậu kéo lại đàng hoàng.
"Trẻ vị thành niên đầy phòng đấy" – Cố Phi cười lên – "Chú ý chút được không."
"Tôi cũng không làm gì nha" – Tưởng Thừa dựa vào trong ghế tựa – ""Trẻ vị thành niên thì không thể bóp một cái... đùa sao.""
Cố Phi nhìn cậu chằm chằm một lát, cười híp đôi mắt lại một chút: ""Cậu nghĩ đến việc gì đó không thể để người khác biết đúng hay không?""
"Chẳng hạn như?" – Tưởng Thừa cũng híp đôi mắt lại một chút.
Cố Phi không lên tiếng, nghiêng người qua, cánh tay chống tới trên lưng ghế tựa, lại nhìn cậu một cái sau đó bắt đầu cười.
"Cười cái gì?" – Tưởng Thừa cả mặt nghiêm túc.
Cố Phi vẫn không lên tiếng, chỉ là nhìn cậu mà cười, vẻ tươi cười đầy mặt ý tứ sâu xa “Tôi cái gì cũng biết” khiến Tưởng Thừa muốn kìm nén cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-tat-da-2/2647443/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.