Cố Phi trông vẫn rất bình thường, có vẻ như thương tích cũng không quá nghiêm trọng, có điều lúc cậu ta cởi áo khoác ra, Tưởng Thừa nhìn thấy vết thương bị xé ra trên thắt lưng phải, vẫn phải nhíu mày một cái.
“Đây là lúc chơi bóng bị đánh sao?” – Tưởng Thừa hỏi.
“Ừm” – Cố Phi ném áo khoác qua một bên, nhìn thoáng qua cậu – “Cậu chưa ăn cơm phải không?”
“Không muốn ăn” – Tưởng Thừa trả lời.
“Tôi hơi đói” – Cố Phi lấy điện thoại ra – “Tôi đặt hai phần cơm tới, cậu chịu khó ăn một chút nhé?”.
Tưởng Thừa im lặng không nói.
“Thịt bò xào ớt xanh” – Cố Phi nhìn điện thoại – “Cậu muốn món gì? Còn có bò nạm khoai tây, trứng chiên cà chua, thịt kho tàu…”
“Trứng chiên cà chua.” – Tưởng Thừa thở dài.
Cố Phi đặt thức ăn xong, từ tủ nhỏ bên cạnh lấy ra hộp thuốc y tế, nhìn Tưởng Thừa một chút, do dự mấy giây, vươn tay cởi T-shirt của mình ra.
“Ah đệt” – Tưởng Thừa lúc nhìn thấy trên eo cậu ta là hai đường vệt máu lớn thì sợ hết hồn – “Sao không để người ta đánh chết cậu luôn đi!”.
“Ai có thế đánh chết tôi?” – Cố Phi cười, đi vào phòng nhỏ.
“… Muốn giúp không?” – Tưởng Thừa hỏi.
“Cảm ơn.” – Cố Phi nói.
“Cảm ơn là mẹ nó muốn hay không muốn vậy?” – Tưởng Thừa đứng dậy.
“Muốn.” – Cố Phi quay đầu nhìn cậu.
Trên người chỉ có hai đường vết thương, thật ra coi như cũng tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-tat-da-2/2647415/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.