🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiếng sáo nghe rất hay, cộng hưởng cùng không gian trong phòng lúc này khiến cho âm thanh nghe thật du dương mà linh hoạt.



Cố Phi không biết tại sao lại có người cảm thấy loại nhạc cụ này có gì không bằng piano, Tưởng Thừa đứng chống bàn tay cầm ống sáo nhỏ màu đen như vậy, rất có phong cách.



Bài Tưởng Thừa thổi nghe rất vui tai, nhưng không hiểu sao Cố Phi lại nghe được chút cô đơn, không biết do âm thanh vốn có của loại nhạc cụ này hay là do người thổi nó.



Khi âm thanh của sáo đang nhảy múa trong đám lửa cuối cùng cũng tan biến mất, tay cầm sáo của Tưởng Thừa buông xuống, cả hai đều không nói gì.



Qua một lúc, Tưởng Thừa mới ngẩng đầu lên, khóe miệng mang theo một nụ cười không rõ ràng: “Làm sao đấy?”



“Quá đỉnh nhở.” – Cố Phi trả lời, vỗ tay bộp bộp.



“Nói chuyện bình thường thôi không được sao?” – Tưởng Thừa cầm miếng vải nhung lau lau miệng sáo – “Vừa mở miệng ra đã như muốn ăn đòn.”



“Rất đỉnh.” – Cố Phi trả lời lại lần nữa – “Chắc học lâu rồi phải không?”.



“Ừm.” – Tưởng Thừa đáp lại một tiếng, nghĩ nghĩ lại lắc đầu – “Hình như cũng không lâu lắm, không lâu bằng lúc tôi học piano.”



“Không lâu lắm lại thổi hay như vậy. Không hổ danh là….”



Cố Phi nói nửa chừng lại không nói nữa, Tưởng Thừa thở dài: “Đúng đó, học bá mà, khúc gỗ như cậu học tới khi nào mới xong.”



Cố Phi cười lên một hồi mới nói một câu:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-tat-da-2/2647375/chuong-26.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.