Hoa Vinh nghe vậy bạn đứng phắt dậy lấy tay lôi cổ áo của Tôn Hạo.
“ Tại sao cậu không nói sớm.”
Tôn Hạo thấy Hoa Vinh manh động như vậy liền giật mình hoảng hốt nói.
“ Em thật sự không có ý gì khác. Đây chỉ là suy đoán của em thôi. Có lẽ là không phải như vậy, xin lão đại tha thứ cho em.”
Hoa Vinh phát hiện ra mình đã vô cùng thất thố cho nên vội buông cổ áo Tôn Hạo ra hối hận nói.
“ Tôi xin lỗi có lẽ là thời gian gần đây vì lo lắng cho cô ấy nên tôi không giữ được sự bình tĩnh của mình mong cậu lượng thứ.”
Tôn Hạo xua tay vẻ đã hiểu mọi vấn đề.
“ Lão đại không cần xin lỗi em, em biết tâm trạng của lão đại cực kỳ không tốt. Bây giờ lão đại hãy nghe lời em, anh phải bình tĩnh mới được, chỉ có bình tĩnh thì mới nghĩ ra phương án giải quyết, mới có thể nghĩ ra được nơi ở của cô ấy.”
Hoa Vinh nghe thấy lời nói của Tôn Hạo rất có lý, đúng là khoảng thời gian gần đây anh vì quá đau buồn nên đã không giữ được bình tĩnh như bấy lâu nay anh vẫn luôn tỏ ra. Tất cả là vì tình yêu của anh đối với Lý Tử Thất quá lớn cho nên con người trầm tĩnh như bình thường đã biến mất.
Hoa Vinh không biết về Lý Dịch Phong ở đâu bởi vì anh từ trước đến nay không hề có số điện thoại liên lạc của Lý Dịch Phong. Anh chỉ biết được trụ sở làm việc của công ty Lý thị mà Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-cung-anh/1768497/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.