Lý Tử Thất sau khi được tên sát thủ đồng ý với điều kiện mà cô đưa ra liền thở ra một hơi. Cô cũng không chắc cách này có thể giúp cô thoát nạn hay không nhưng như vậy còn đỡ hơn là ngồi chờ chết.
Cánh cửa xe đột nhiên mở ra, tên tài xế bịt mặt từ từ bước ra, theo sau đó là Lý Tử Thất với cây trâm luôn kề vào cổ tên đó không rời.
Đám sát thủ còn lại thấy đồng bọn của bọn chúng bị khống chế nhưng mặt tên nào tên nấy không hề biến sắc. Tên tài xế bịt mặt hay tay giơ lên làm tư thế đầu hàng. Một bên trong bọn chúng liền hất cằm nói.
“Không ngờ chúng ta lại có một đồng bọn vô dụng như vậy lại để cho nữ nhân dễ dàng khống chế.”
“Đúng vậy đại ca, theo em thấy chúng ta không cần phải lo cho an nguy của hắn để làm gì cứ để hắn tự sinh tự diệt. –Một tên khác lên tiếng.
Tên cầm đầu mà cả bọn gọi là đại ca khuôn mặt trầm ngâm không lên tiếng, không biết được hắn đang suy nghĩ điều gì.
Lý Tử Thất lớn tiếng ra lệnh.
“Bây giờ đồng bọn của các người đang ở trong tay tôi. Khôn hồn thì mau cút đi.”
“Ha…ha…” –Cả bọn vừa nghe Lý Tử Thất nói liền cười nghiêng ngả.
“Đúng là tấu hài, chỉ dựa vào cô mà muốn thách thức bọn này sao? Cứ cho là cô có khả năng giết được hắn thì sao? Với sức lực của cô sao có thể địch nổi bọn này chứ?” – Tên cầm đầu cả bọn lúc này mới lên tiếng.
Lý Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-cung-anh/1768489/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.