Hai người ngày qua ngày làm bạn cùng nhau, trò chuyện cùng nhau tình cảm vô cùng thắm thiết. Đến nỗi khi đám người Tôn Hạo thỉnh thoảng chạy vào thăm thấy cảnh hai người quấn quýt nhau liền lặng lẽ rời đi.
Thời gian thắm thoắt cũng đã sang một tuần mới, bác sĩ đến kiểm tra vết thương của Lý Tử Thất lần cuối. Sau khi cẩn thận xem xét không có gì bất thường liền nói cô có thể lập tức xuất viện.
Hoa Vinh lấy làm vui mừng liền hăm hở đi làm thủ tục xuất viện cho cô. Câu mà Hoa Vinh nói với cô:“Chúng ta về nhà thôi” khiến Lý Tử Thất cảm thấy vô cùng xúc động. Bởi cô vốn là trẻ mồ côi nên chưa từng có khái niệm nhà là như thế nào. Bây giờ người đàn ông này lại xuất hiện và nói rằng anh muốn trở thành người một nhà với cô nhất thời giống như một sự bù đắp cho tất cả những quá khứ mà cô phải chịu.
Buổi chiều ngày hôm đó, Hoa Vinh đã chở Lý Tử Thất về tới Thảo Điền. Mọi người trong nhà đều ra đón nồng nhiệt. Quản gia của Thảo Điền cung kính mời Hoa Vinh và Lý Tử Thất vào trong.
Ở trên chiếc bàn trong phòng khách có đặt một chậu hoa thủy tiên mà Lý Tử Thất rất yêu thích. Cô nhìn thấy không khỏi cảm thấy xúc động.
“Tiểu thất, là ông chủ của chúng tôi đặc biệt dặn dò phải chuẩn bị cho cô đấy.”
Lý Tử Thất quay sang như cảm kích. Hoa Vinh ra hiệu cho cô không cần phải để tâm sau đó liền đích thân dìu cô vào phòng.
Bên dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tang-cung-anh/1768464/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.