Hắn ta đứng dậy và nói: "Mạnh mẽ lên... Tôi sẽ đi gọi bác sĩ..."
Cô chợt thấy hắn đang lảng vảng đi nhưng chỉ được vài bước nữa là hắn ta lại lao về phía cô,mặt chỉ cách cô vài centimet,Đông Hoàng quả quyết nói: “Họ.. họ sẽ phải trả giá vì đã phá hỏng con búp bê yêu thích của tôi…”
Những ngón tay cô siết chặt trên ga trải giường, anh khiến tôi rùng mình gần chết....
Vài giờ sau,
Tối hôm đó, họ đưa cô đi siêu âm kể từ khi nói với họ bị đau bụng. Vì vậy, đây là một bệnh viện lớn. Người bảo vệ đang đi bên cạnh cô,trong khi y tá đang đẩy chiếc xe lăn của cô... Đây rồi... bệnh viện đang bận rộn... và đầy người.
Alberto không có ý định để tôi yên dù chỉ một giây mà anh ấy phải canh chừng tôi. Khi y tá đẩy chiếc xe lăn vào phòng tôi, tôi hỏi người bảo vệ: "Bạn có thể lấy cho tôi cà phê được không?" vì không chắc chắn nên tôi nói, "Làm ơn... và ăn gì đó đi..."
Cô quay sang hỏi y tá: "Tôi bây giờ có thể ăn được chưa?"
Y tá nói: "Ok...cô có thể ăn được..."
Người bảo vệ gật đầu nói: "Tôi sẽ quay lại ngay."
Cô y tá rời đi trong vài giây,cô chớp lấy cơ hội, bằng cách nào đó tôi đứng dậy và lén nhìn ra ngoài cửa. Lộ trình rõ ràng. Thật khó để đi lại nhưng bằng cách nào đó tôi đã trốn được sang phòng khác... đây là cơ hội... chính là nó...
MỚI NHẤT
Bằng cách nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tan-chiem-doat/2831738/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.