Tịch Văn luôn tự tin mình sẽ yên vị vào ghế chủ tịch công ty. Anh chưa bao giờ thấy có tiền lệ để con gái, lại còn là con gái thứ, con của vợ hai lên đứng đầu. Điều đó thật là hoang đường. Hơn nữa, anh đã là Tổng giám đốc, không còn ai phù hợp hơn.
Biết Tịch Hy đúng là rất năng nổ và giỏi giang, nhưng anh vẫn chủ quan. Để giờ nhận trái đắng, ở công ty phải chào kẻ mình ghét nhất hai tiếng chủ tịch.
Nhưng cơ hội của anh tới rồi, chị em cô ta làm công ty ảnh hưởng hình ảnh lại còn cổ phiếu tụt lao dốc. Lát tới cuộc họp, anh phải công kích không để cô phản kháng.
- Tịch Hy, tôi sẽ dẫm cô bẹp dí cho coi!
***
Vân Trì đang ung dung hút thuốc, ngón tay gõ gõ để tàn thuốc rơi xuống gạt tàn, anh đang đợi ai đó.
Người vừa đến, tay anh vẫn giữ thuốc không dập, chỉ ngước lên cười:
- Mình biết cậu sẽ đến! Mình đã nghe tin, có chuẩn bị sẵn cho cậu rồi.
Tịch Hy cũng cười, dù biết lúc cam go nước sôi lửa bỏng này cô cười là không đúng cho lắm:
- Chỉ có cậu hiểu mình nhất!
***
Tịch Hy và Vân Trì quen nhau khi cô đi du học. Cũng đã bên nhau cả thập kỉ. Hồi ấy, Vân Trì trong mắt cô là chàng thanh niên mang đậm dáng dấp thư sinh hiếu học. Cậu bằng tuổi cô nên hai người rất hay nói chuyện, đều một mình nơi xứ người khiến hai người đồng hương thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tai-ngang-suc/2800759/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.