Vân Trì nhàn nhạt nói:
- Ngồi đi!
Anh hất hàm về phía ghế sofa, Lam Tâm hơi sốc, ngồi xuống nhưng tay kéo váy che chắn vì sợ lộ.
Vân Trì đẩy bao thuốc lá sang:
- Cô hút không?
- Tôi... không dám.
Vân Trì bật cười, nhìn cô như một con thỏ nhút nhát:
- Tôi không bỏ độc đâu mà sợ! Lần trước thấy cô hút thành thục lắm cơ mà.
- Anh gọi tôi tới chỉ để hút thuốc lá sao?
Vân Trì cúi xuống sát mặt Lam Tâm, cười nhếch môi:
- Thế cô muốn làm gì?
Lam Tâm hốt hoảng lấy hai tay che trước người mình:
- Tôi..tôi...
- Ở đây cô còn an toàn hơn là ở phòng tiếp rượu đó. Tới đó, cô chỉ là thú vui, hoặc một món tạm mà thôi.
- Tôi không rẻ rúng như thế.
Lam Tâm phản bác, giọng có chút phẫn nộ.
- Thế cô nghĩ chỉ ngồi rót rượu vào ly là xong sao?
Ấm ức mà không cãi được, Lam Tâm ngồi im không nhúc nhích. Vân Trì thì lại đứng quay lưng lại, nhìn xa xăm ra khung cảnh bên ngoài. Thành phố đã lên đèn, nhìn ra dòng sông, chỉ qua cây cầu kia, Tịch Hy ở đó.
- Cô tên gì?
- Lam Tâm là tên của tôi.
Vân Trì không nói gì thêm, đêm nay anh sẽ nghỉ tại đây mà không về biệt thự nữa. Mặc kệ Lam Tâm, anh chậm rãi hút thuốc. Cứ như anh bắt cô phải có mặt ở đây cho phòng bớt trống trải vậy.
Lam Tâm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tai-ngang-suc/2800637/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.