Cô đặt hộp bánh của mình lên bàn, lại nhìn Lam Tâm đang đeo tạp dề lúng túng một góc, trong bếp toả ra mùi thơm:
- Cô đang nướng bánh sao?
- Vâng... Sao chị biết?
- Mùi thơm mà, cô làm tiếp đi, tôi sẽ đợi ở đây.
- Vâng...
Lam Tâm bẽn lẽn đi vào bếp, còn Tịch Hy đã nhận ra sự thay đổi nhỏ của căn biệt thự, bếp đã sáng đèn, vườn có thêm hoa, trên bàn cũng cắm một lọ hoa nhỏ xinh. Cô khẽ cười, đúng là nhà có phụ nữ có khác.
Cô đứng dậy, theo thói quen định tới kệ tủ lấy thuốc lá của Vân Trì ra hút. Nhưng nghĩ một lát, cô lại chuyển hướng đi vào bếp. Đúng lúc Lam Tâm đang đóng bánh vào khuôn, chiếc bánh bị dính trở nên méo mó. Quả thật sau khi gặp Tịch Hy, lòng Lam Tâm trở nên rối bời, cô không tập trung làm bánh được nữa.
Tịch Hy thấy vậy cũng đeo một cái tạp dề vào, đến cạnh Lam Tâm:
- Cô nên phủ một lớp bột hoặc quét một lớp dầu ăn vào khuôn, sẽ không dính nữa.
Nói rồi Tịch Hy thành thục tới tủ bếp lấy găng tay đeo vào, rồi làm mẫu cho Lam Tâm. Cô gái bên cạnh thấy chiếc bánh làm ra đẹp đẽ sắc nét, chỉ biết lén nhìn người phụ nữ bên cạnh.
- Có sợ làm bẩn áo chị không, chiếc áo có vẻ khá đắt tiền....
- Không sao.
Thấy Tịch Hy nhiệt tình niềm nở, Lam Tâm cũng có chút bớt ngại ngùng.
Tịch Hy liếc nhìn thấy bánh có nhân hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-tai-ngang-suc/2800621/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.