Khải Thủy trấn là một trấn nhỏ phồn hoa.
Hà bá chậm rãi cặp thuyền vào bờ, thấp giọng hỏi Thẩm Triệt: “Muốn đi chơi một chút không?”
“Hôm nay là thất tịch a.” Chưa lên bờ, thì đã nhìn thấy phố xá đông đúc, cầu Chức Nữ được thêu thùa khéo léo. Thẩm Triệt nhìn Tiêu Thanh Ngạn còn đang mê man trong lồng ngực, suy nghĩ một chút, “Hà bá, đêm nay chúng ta ở lại Khải Thủy trấn, ngày mai rồi về được không?”
Hà bá gật gật đầu: “Cũng được, A Ngạn tỉnh lại, ngươi có thể dẫn hắn đi chơi một chút, ta đến Phúc Lâm khách điếm trước nha.”
Khi còn bé Tiêu Thanh Ngạn thích nhất loại ngày lễ náo nhiệt này, thường lôi kéo Thẩm Triệt chạy vào trong dòng người, dừng chân quan sát mỗi gian hàng rong trước mặt, ăn tất cả các món ăn vặt trên phố, no đến mức bụng nhỏ phình lên mới chịu về nhà.
Tiêu Thanh Ngạn bị dòng người đánh thức, dụi dụi con mắt hiếu kỳ nói: “Đây là nơi nào?”
“Khải Thủy trấn, ngươi có nhớ hay không, ta đã nói với ngươi rồi đó, nơi này thật náo nhiệt. Hôm nay là thất tịch, ngươi xem, có thật nhiều người a.”
Quả nhiên ánh mắt Tiêu Thanh Ngạn bị hấp dẫn, chồm người nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt cũng trở nên hưng phấn, “Chúng ta… Chúng ta có thể xuống sao?”
“Đương nhiên, đêm nay chúng ta ở nơi này có được hay không? Ta dẫn ngươi đi dạo hội chùa, thả hoa đăng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-nhau/2918729/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.