Đến khi về tới thành phố X, Mật Nhi mới nhận ra mình có hơn chục cuộc gọi nhỡ từ Thiên Đăng rồi. Mật Nhi lướt qua lịch sử cuộc gọi, trong đó cô có bắt máy một cuộc vào sáng sớm ngày hôm nay.
Lạ thật đấy, vì sáng sớm nay cô vẫn còn ngủ rất say mà! Vậy thì ai đã nghe...? Xem ra chỉ có thể là một người này thôi!
Kim Lãnh Đông.
Anh ta đã nói cái gì?
Mật Nhi sốt ruột, cô cố gọi lại cho Thiên Đăng, nhưng anh không bắt máy. Thế nên cô không còn cách nào, đành gọi cho Kim Lãnh Đông.
Không mất quá nhiều thời gian để nối máy với Lãnh Đông.
"Ông đã nói gì với Thiên Đăng?".
"Em mất hơi nhiều thời gian để phát hiện ra được nhỉ? Tôi đã chờ điện của em cả ngày nay rồi... Chuyện gì đã xảy ra với câu nói em không muốn dính líu gì với tôi nữa vậy?".
Trơ trẽn! Đúng là trơ trẽn mà!
Mật Nhi không nói tiếp nữa, tắt máy. Dẫu sao cô cũng không nên dây dưa với người đàn ông này.
"Đính đoong!".
Sao lại có tiếng chuông cửa chứ? Làm gì có ai biết cô ở đây. Ngay cả Thiên Đăng, anh cũng chưa từng nói với ai về nơi này cả. Bọn họ mới về nước, có quen biết ai đâu...
Hay là Thiên Đăng về rồi? Sao anh bảo là anh phải đi đến bảy ngày cơ mà?
Có phải đó là lý do anh không bắt máy không?
Mật Nhi xỏ đôi dép bông đang vứt sõng xoài ở dưới nền gỗ, hồ hởi chạy ra mở cửa.
"Thiên Đăng...".
Sao lại là ông ta? Sao lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-nguoc-doc-chiem/1098925/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.