"Con muốn coi phim nào?". 
Đây là vấn đề nan giải thứ hai. Phải xác định được bộ phim mà mình thích. 
Mật Nhi không có một chút khái niệm nào về vấn đề này cả. Cô nghe được cặp đôi ở trên mình chọn gì thì lặp lại vô thức như vậy thôi. 
Bố cô lặng lẽ mua vé, sau đó bảo cô ngồi ngoài đợi để bố đi mua bắp và nước. 
"Chúng ta vừa mới ăn xong mà!". 
Bố bật cười nhìn cô. 
"Mật Nhi, đây là một thông lệ khi đi coi phim. Nếu thằng bạn trai nào của con dắt con đi coi phim mà không mua thứ này, hãy đá đít thằng đó đi!". 
Cô ngơ ngẩn. Bố rất ít khi cười, nhưng cười lên thì giống như một bức tượng đá vừa nở hoa vậy. Mấy cô gái đi bên cạnh bọn họ cứ ngắm bố không chớp mắt, thật lộ liễu. Bọn họ cứ cầm cái điện thoại trên tay xoay xoay, giống như là chỉ chờ một cú hích để chạy tới xin số. 
Nụ cười của bố chính là cú hích đó. 
Để ngăn chặn cơn lũ sắp sửa tràn đến đó, cô đứng dậy xoay người khoác tay bố. 
Lúc này trông họ chẳng khác gì một đôi tình nhân thực thụ. 
"Con làm gì vậy?" - Lãnh Đông hơi ngỡ ngàng, anh có chút bồi hồi khi con bé khoác tay. 
"Cứu bố khỏi những bông hoa ăn thịt kia. Bố nên cảm ơn con mới phải!". 
Hai tay cô bám chặt lấy bắp tay chắc nịch của bố. 
"Mọi người đều nghĩ chúng ta là một cặp đấy!" - Cô cười tinh quái. 
"Vậy thì chúng ta cứ đóng giả thử một ngày đi, em yêu!". 
Bố 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngang-nguoc-doc-chiem/1098877/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.