“Thầy biết mẹ em có công ty riêng, tốt nghiệp xong em có thể làm tổng giám đốc cũng được. Nhưng Định Dương à, em biết không, em là học sinh xuất sắc nhất mà thầy từng hướng dẫn, nếu em có thể đi theo con đường này, nhất định tiền đồ vô hạn!” 
Thầy Tần nghiêm túc nói với anh: “Tương lai khoa học kĩ thuật của nhân loại đều dựa vào những người xuất sắc như các em phát triển. Các em là nhân vật chủ chốt tạo ra lịch sử, em hiểu ý nghĩa của chuyện này không?” 
Hàn Định Dương cười nói: “Cũng không phải là vì chuyện của công ty.” 
Tuy rằng bây giờ anh đã là phó tổng giám đốc của tập đoàn Triều Dương. 
“Vậy em nói đi, em còn băn khoăn gì nữa?” 
Hàn Định Dương ngước mắt nhìn nắng gắt ngoài cửa sổ, ánh mắt dịu dàng: “Em luyến tiếc vợ mình.” 
Anh và Tạ Nhu đã lấy giấy chứng nhận kết hôn một năm trước, đang rất gắn bó keo sơn, vô cùng ngọt ngào. Anh không muốn rời xa cô. 
Thầy Tần chỉ hận rèn sắt không thành thép, dậm chân nói: “Anh hùng khó qua ải mỹ nhân!” 
Chỉ là ông lập tức bổ sung: “Cái này cũng không thành vấn đề. Em có thể đưa cả người nhà sang đó, chỉ cần viết đơn lên là được.” 
Hàn Định Dương không vui. Sự nghiệp Tạ Nhu đang trong thời kỳ phất lên, là thời điểm cực thịnh. Nếu anh đưa cô đến đất lạ tha hương, chẳng khác nào trực tiếp hủy hoại sự nghiệp của cô. 
Giáo sư Tần khuyên mãi vẫn không thay đổi được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-thu-nhu-tinh/3055281/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.