“Đưa số thẻ với mật mã cho tớ.”
Sở Thác cười khoái chí: “Được thôi.”
Ba phút sau, Thời Dao nhắn lại: “Thẻ cháy rồi nhé.”
Sở Thác cũng chẳng buồn hỏi đại tiểu thư họ Thời đem tiền đi quyên góp hay đi đầu tư, cô chỉ gửi cho “anh chồng cũ” một dòng tin nhắn cuối cùng: “Thẻ quẹt cháy rồi nhé. Chồng cũ bái bai ~”
Xong xuôi, cô dứt khoát xóa số, chặn luôn mọi liên lạc. Tiền tài thanh toán xong, ân đoạn nghĩa tuyệt.
Sáng hôm sau, Lưu Tiểu Vi vò đầu bứt tai ngồi dậy, thấy Sở Thác thì vô thức nhíu mày: “Sao cô lại ở đây?”
Sở Thác khoanh tay nhìn bạn: “Cậu nói xem, tại sao tôi lại ở đây?”
Lưu Tiểu Vi ngẩn người, ký ức đêm qua từ từ hiện về… “Tôi…”
Biết bạn mình da mặt mỏng, Sở Thác không thèm mỉa mai thêm: “Dậy đi thôi. Cậu về trước đi, sáng nay Tổng biên tập Giang vừa gọi bảo gần đây có buổi phỏng vấn mà đồng nghiệp khác đang bệnh, tôi sẽ đi thay. Cậu về mà tận hưởng nốt cuối tuần đi.”
Lưu Tiểu Vi lập tức xỏ giày: “Tôi đi cùng cô.”
“Được thôi, đi thì đi.”
Sở Thác vốn là một kẻ cuồng việc ngầm. Cứ hễ gặp chuyện không vui là cô lại thích lao vào công việc để phân tán sự chú ý. Hiện tại cô chẳng muốn về Vân Thương một chút nào, thà đi công tác còn hơn là phải đối mặt với cái bản mặt lạnh như tiền của Kỷ Hoài Xuyên.
Hai người trả phòng, bắt xe buýt đi ngay trong sáng đó. Buổi phỏng vấn một người nổi tiếng trên mạng diễn ra khá suôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-nu-hon-trao-em/5207333/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.