Tôi thức dậy và làm việc như mọi ngày. Cả ngày dài chán chường quanh quẩn bên bốn vách tường cao. Mệt mõi, muốn trút bầu tâm sự cùng người khác nhưng nào có ai bên đây?
Đã hơn 14 ngày trôi qua, hắn và chị Chu Phí vẫn chưa về nhà, chắc hẳn công việc bên đó nhiều lắm. Như vậy cũng đỡ phần nào cho tôi, không phải lén lút sợ hãi khi chạm mặt hắn.
Hình như...tôi lại buồn nôn nữa thì phải? Cơ thể tôi cứ làm sao vậy không biết? Không được rồi, phải gấp rút, nhanh chóng mới được. Tôi chạy tức tốc vào toilet để "giải quyết" sự khó chịu trong cơ thể mình.
- khó chịu quá - tôi than thở
Chắc là do tôi ăn gì đó không tiêu, nên cơ thể cứ nhợn lên nhợn xuống như thế. Quên nữa, còn phải lau dọn bên góc kia.
Tử Phi Long lại đến đây, mỗi lần đến là mỗi lần thức ăn ở Úc gia lại cạn kiệt. Thế cũng đủ hiểu sức ăn của anh ấy như thế nào rồi ha.
- Lâm Thể Hy, cô làm gì vậy?
- tôi phải lau dọn nữa, anh dùng gì thì cứ mở tủ ra nha. Đồ nhiều lắm!
- ấy, hôm nay tôi đến đây không phải vì chuyện đó. Cô cẩn thận một chút nha, sắp tới đây sẽ có nhiều chuyện ảnh hưởng đến cô lắm. Nhưng cô yên tâm, chỉ cần cẩn thận là không sao.
- có chuyện gì sao? tôi phải cẩn thận?
- Úc Khải Tôn nhắc nhở cô vậy đó. Cô nhớ cẩn thận, giữ gìn sức khỏe nha! Tôi đi đây!
- nè.nè...khoan đã...haizz...cái người này thật là... - tôi boăn khoăn -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-lan-yeu-em/1778546/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.