Chân tôi đang bước đến bậc thềm thì tai nghe có tiếng nói ồn ào bên trong nhà. Có chuyện gì sao?
- nguy to rồi, nguy to rồi.. - bà Vú hốt hoảng nói
Đám người bên trong cũng chẳng mấy bình tĩnh, bấn loạn cả lên, sự náo nhiệt cộng thêm tiếng mưa rơi làm cho không gian inh ỏi hơn.
- lần này đại thiếu gia không đi cùng đại thiếu phu nhân đến thăm ông bà chủ tịch, sắp xảy ra chuyện lớn rồi. Ông bà đã cho người điều tra nguyên nhân khiến cho đại thiếu gia ở lại đây.
- phải làm sao đây hả bà? Chuyện này... - đám người đó lúng túng hỏi
- nghe đâu ông bà đang rất giận dữ vì sự "bất kính" này của ngài ấy, nhưng...nhưng biết làm sao được. Ta sẽ đi lên báo lại với ngài ấy xem tình hình thế nào.
Nghe được câu chuyện xuyên suốt từ nãy đến giờ, chẳng lẽ "ông bà" mà Tử Phi Long kể, là có thật sao? Đến nước này nếu không muốn tin cũng chẳng thể không tin được. Mọi chuyện tại sao càng lúc càng phức tạp như vậy chứ?
Tôi lê mình về phòng nằm, cả người ướt đẫm nước mưa mặc dù hắn đã mua cho tôi bộ trang phục đắt "sắt ra miếng" đang mặc trên người. Dù mệt cỡ nào tôi cũng ráng đi giặt nó...
"Em lại đi đâu nữa vậy Thể Hy? Trong nhà xảy ra chuyện lớn lắm, em biết chứ?"
Chị Trân đứng phía sau đưa tờ giấy cho tôi. Đúng như những gì tôi đã nghe vừa nãy. Úc gia đang có rắc rối xảy ra, nhưng chuyện này theo tôi chỉ đơn giản là hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-lan-yeu-em/1778543/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.