- nhìn cô...thật buồn cười
Ơ hay? Tên lãng giang này đang nói gì vậy nhỉ? "buồ cười?" ai mới là người đáng để cười cơ chứ? Đúng rồi, hắn là chủ, tôi là tớ, hai thế giới quá cách biệt, buồn cười là đúng rồi.
-....
- cô cố tình không nghe thấy tôi đúng không? Xoay sang đây ngay! - hắn ra lệnh
Bây giờ chỉ mới 3 giờ sáng thôi, việc gì cũng cần phải nghĩ ngơi rồi mới có sức để tiếp tục công việc của ngày mai được. Hắn cứ ở đây lãi nhãi những câu "không" hề hay ho này khiến ôi bực đến điên đầu.
- anh có thể im lặng để người khác có thể ngủ ngon không? Anh ồn ào quá vậy? - tôi kéo chăn lên hết đầu rồi nói
Hắn cũng không phải là hạng người dễ đối phó, kéo hẳn người tôi vào lòng hắn. Hơi ấm của hắn thể hiện rõ qua từng hơi thở
- tôi muốn cô!
Ba từ ấy hắn vừa nói ra, gai óc tôi nổi hết cả lên. Đầu hắn chắc chắn là đang có vấn đề rồi. Thật vậy rồi, nếu không thì chắc hắn sẽ có câu khác như "tôi ghét cô" thay vì vậy.
- buông ra, anh không nghĩ đến tôi thì cũng nên nghĩ đến chị Chu Phí đi, chúng ta đi quá xa rồi.
- hay là cô sợ bản thân ở cạnh tôi sẽ khiến cho Hoàng Bách Niên chán ghét? Nói cho cô biết, cô càng cự tuyệt, tôi càng thích bám lấy cô.
"Cô càng cự tuyệt, tôi càng thích bám lấy cô." - câu nói của hắn cứ như một nhân vật nam nào đó trong truyện ngôn tình mà tôi hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-lan-yeu-em/1778524/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.