Tiếng xe dừng lại trước một nơi thật rộng rãi, trước mắt tôi không phải ngôi nhà tráng lệ mà là một tòa lâu đài nguy nga. Bọn họ sống trong ngôi nhà này sao? Tiền họ làm cách này để có thể kiếm được nhiều đến thế? TRong đầu tôi chất chứa nhiều suy nghĩ mông lung....
- chào mừng cô đến nhà mới, cô mau vào trong đi - bà Vú mời tôi đi trước, còn bà thì xách hộ vali vào trong nhà
Vừa đi bà vừa dặn dò tôi đủ chuyện, nhất là về Chu Phí và Úc Khải Tôn, căn dặn cẩn thận. Không được tự ý làm bất kì điều gì mà có ảnh hưởng đến 2 người họ.
- đến phòng rồi đây, cô vào trong đi. Có gì cứ dặn dò người bên ngoài, họ sẽ giúp cô.
- con cám ơn Vú nhiều
Tôi mở cánh cửa phòng ra, đây có phải là mơ không chứ? Đây chỉ là môt căn phòng trong tòa lâu đài này thôi sao? Nó to gấp 3 lần căn phòng củ của tôi nữa. Mọi thứ được thiết kế và trang trí theo lối kiến trúc phương tây. Gam màu không quá chìm cũng chẳng quá nổi, ôn nhu phù hợp...
Tôi nằm oãi ra giường. Chiếc giường này có thể 10 người nằm cũng chẳng xuể. Nếu không nói là quá rộng.Ánh sáng từ cánh cửa chính tỏa ra sáng rực, có cả những chậu hoa be bé ở trước mặt, thật là hữu tình.
- em đến rồi à?
Sự bất ngờ này khiến tôi chẳng kịp định hình mình vừa làm gì, trả lời theo quán tính
- đừng lo, từ từ em sẽ quen thôi. Trời cũng sắp tối rồi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-lan-yeu-em/1778500/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.