Tôi đang trên đường đi về nhà thì bổng nghe tiếng của Thuyên Yên - cô bạn thân chí cốt nhất của tôi gọi lại từ phía sau. Tiếng hét của cậu ấy quả là không lẫn vào đâu được. Tôi xoay người lại thì thấy Thuyên Yên vừa chạy vừa hất hải gọi tên mình
- sao vậy Tiểu Yên? nhìn mặt cậu xem, không khác gì con mèo mè nheo cả - tôi cố ý trêu chọc
Cậu ấy vừa thở hổn hễn, cố nén lại để nói ra từng chữ
-giờ này... giờ này.. cậu còn... vui vẻ ..vậy sao...hả Thể Hy?
- sao chứ? có gì mà quản được việc mình không được vui? Vả lại, hôm nay còn được khen ngợi vì bài thuyết trình, chiều nay nhất định cậu phải qua nhà mình để dùng bữa đó.
- chuyện này... chuyện này tính sau đi... Thế Hy à, cậu thật sự chưa biết gì sao?
Tôi hơi tò mò khi nghe cậu ấy nói đến đây. Chuyện gì là chuyện gì? Chẳng phải chuyện tôi từ chối đi cắm trại cùng lớp chứ? Ôi trời... tôi ghét nhất là đi những hoạt động như thế này!
- đừng có nói với mình là việc đi cắm trại nha, mình nhất định không đi đâu, mình về đây.
- Thế Hy, cậu sắp được gả cho đại thiếu gia của tập đoàn X-SAO rồi đó, cậu vẫn thản nhiên được hay sao? - Thuyên Yên cố nhấn mạnh giọng lại để thể hiện sự nghiêm trọng của sự việc
Tôi hoàng hồn. Chuyện này là sao? Tôi gả cho ai cơ chứ? Hình như tôi không nghe cậu ấy nói nhầm một từ nào! Không thể nào, tôi vẫn còn đang đi học, tương lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-lan-yeu-em/1778496/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.