Tuệ Sam đang ngồi vẽ chăm chú ở thư viện, chẳng hiểu sao hôm qua cô lại nằm mơ thấy đoạn ký ức mình chẳng thể nhớ rõ. Hình ảnh cô đang bị đuối nước tại một dòng sông trong khu rừng nhỏ, bóng dáng một bé trai tầm mười hai mười ba tuổi thì phải, cậu bé đang bơi đến cứu lấy cô. Nhưng...Tuệ Sam không thể nhìn rõ dung mạo của cậu bé ấy. Cô chỉ có một cảm giác rất chắc chắn rằng cô bé trong đoạn ký ức kia chính là mình.
Bỗng tiếng sấm chớp bên ngoài vang lên ầm ĩ, trời đổ mưa lớn, tiếng mưa lộp bộp rơi trên cửa sổ.
Sấm chớp lóe lên từng hồi chớp tắt. Đoạn ký ức trong đầu như mở rộng hơn, hình ảnh cậu bé rồi sau đó lại xuất hiện một chàng trai, đeo vào tay một bé gái chiếc vòng tay bằng dây đan.
Tuệ Sam cảm thấy như có một chuỗi ký ức liên quan đến sự kiện trong quá khứ liên tục chạy trong đầu. Mọi thứ tua qua rất nhanh, chúng khiến cô choáng ngợp với những ký ức ba mớ hỗn loạn, chồng chéo lên nhau, chẳng rõ đâu là đâu.
Đầu cô chợt đau dữ dội, bên ngoài tiếng sấm chớp vẫn đánh ầm ầm, Tuệ Sam cảm nhận như cả căn phòng rộng lớn đang run lên.
Cọ vẽ trên tay cô rơi xuống đất. Theo phản xạ, cô vội đưa tay lên bịt lấy hai tai. Ký ức dày vò tâm trí cô, nụ cười của người thanh niên kia ẩn hiện mờ ảo.
Đầu cô như búa bổ, não bộ như thể bị ai nhồi nặn đến đau đớn.
Cô hét lên:
- Áaaaaaaa
Vài giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-tong-cuong-si-doat-tinh-tu-phut-dau/985076/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.