Sáng sớm đã bị đánh thức bởi tiếng chuông điện dai dẳng không ngừng.
Vừa mở cửa, một cô gái thanh tú xa lạ đứng ở cửa, vừa thấy người đến là một người đàn ông cao lớn chưa từng gặp qua, không khỏi cả kinh.
Chẳng lẽ nhấn nhầm chuông rồi?
Cô gái lùi lại một bước, một lần nữa liếc mắt nhìn biển số nhà để xác nhận lại.
“Xin hỏi Văn Hiểu có nhà không?” Cô lên tiếng có chút chần chờ.
“Hắn…”
Trác Lập Phàm vừa mới phun ra một chữ, liền bị cắt lời.
“Là Tiểu Dĩnh hả?”
Tiếng Văn Hiểu truyền tới, Trác Lập Phàm và cô gái nọ đồng thời hướng ánh nhìn về phía sau. Văn Hiểu mang theo chút mệt mỏi, vừa đi ra từ phòng ngủ, vừa nhẹ nhàng đánh cái ngáp.
“Hôm nay vừa vặn gặp nhau ở đây, nào, giới thiệu một chút…”Văn Hiểu đi tới giữa hai người, nói, “Đây là Lý Dĩnh, vợ sắp cưới của tôi. Chúng tôi định cuối năm nay sẽ kết hôn.”
Hắn cười nói, lúm đồng tiền bên má phải càng sâu thêm.
Cô gái rõ ràng rất e thẹn, nhẹ nhàng ngẩng đầu liếc hắn một cái, liền cúi xuống, đôi má có hơi phiếm màu đỏ hồng động nhân.
Một sát na đó, Trác Lập Phàm đột nhiên ý thức lại.
Văn Hiểu chỉ nhỏ hơn mình một tuổi, năm nay cậu đã hai mươi sáu, đã đến cái độ tuổi bàn chuyện hôn sự. Hình dáng tên tiểu quỷ mười mấy tuổi trong ấn tượng, sớm bị dòng chảy năm tháng rửa sạch đến khô khô cạn cạn, dù chỉ một chút dấu vết cũng không còn lưu lại.
Cậu ấy, đã là một người đàn ông trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-tich-dau-vet-ngan-tich-he-liet-chi-nhat/5745/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.